Nói thế nào thì ông ta cũng là cha, ngày ngóng đêm mong, ngóng trông đứa con trai này của ông ta, có thể mang phụ nữ về, sau đó đợi dưa chín rơi xuống đất, ôm cháu nội, chuyện này có thể nói là đường làm quan rộng mở! Thằng nhóc này cố ý gạt ông ta, nhưng ông ta cũng có thủ đoạn của chính mình! Phải biết rằng, trên dưới nhà họ Cung, cho dù thế lực phân chia, nhưng mà đa số quyền lợi, vẫn nằm trên tay ông ta! Vì thế, Cung Kiệt gạt ông ta, Cung Thiếu Ảnh sẽ sai mấy thuộc hạ đi điều tra anh. Vào ban đêm, liền nhận được tin tức, nói Cung Kiệt ở trong nước. Trong nước sao? Cung Thiếu Ảnh càng lúc càng nghi ngờ, thằng nhóc này, một khoảng thời gian rất dài, đều chạy đến đây! Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Ông ta càng lúc càng không hiểu, vì thế, lại phái người tra cẩn thận. Chuyện này không điều tra thì không sao, thuộc hạ mang về mấy cái video, những thứ này đều do thân tín sắp xếp bên cạnh Cung Kiệt đưa. Cung Kiệt đã nhiều ngày toàn tâm toàn ý ở bên Vân Thi Thi và cháu gái nhỏ đáng yêu, bởi vậy cũng không biết bọn họ tồn tại. Trong clip, ở cửa bệnh viện, hơn mười vệ sĩ dẫn đường, một người phụ nữ ôm đứa bé, cười tươi như hoa, được mọi người vây quanh, lên một chiếc xe. Cạnh cô, có mấy người đàn ông vây quanh, còn có hai đứa bé trai đáng yêu. Người đàn ông che chở ở bên cạnh, Cung Thiếu Ảnh liếc mắt một cái liền nhận ra, là Cung Kiệt. Mà một người đàn ông khác, ông ta cũng không lạ gì, khoảng thời gian trước, tổng giám đốc của tập đoàn Thánh Ngự làm xôn xao chấn động, rời khỏi Mộ thị Mộ Nhã Triết. Anh cực kỳ cẩn thận, che chở cho người phụ nữ này, cánh tay để lên người cô, đỡ tay cô, giống như người phụ nữ này, cùng với đứa bé trong lòng, là thứ quan trọng nhất với anh. Chỉ là đôi mắt của người phụ nữ này có chút vấn đề, cho nên ánh mắt của cô từ đầu đến cuối đều nhìn một chỗ, không có tiêu cự, trên mặt là mỉm cười, khó mà nói nên lời. Nhưng mà, làm ông ta kinh ngạc nhất chính là, không phải Cung Kiệt ở cạnh một người phụ nữ xa lạ, trong lòng còn ôm đứa bé, mà là khuôn mặt của người phụ nữ này, cực kỳ giống Cung Kiệt, trên thân thể cô, nhận ra được bóng dáng của Mộ Khuynh Thành! Mộ Khuynh Thành… Cái tên này ông ta tâm tâm niệm niệm, phân lượng quá nặng! Người phụ nữ này, là vết thương cả đời ông ta không thể bù đắp, đã từng tốt đẹp, bây giờ lại thành đau đớn không thể quên. Cho dù ông ta muốn quên, nhưng cái tên này, đã ở ngực ông ta, in dấu mãi mãi. Rốt cuộc người phụ nữ này là ai? Cung Thiếu Ảnh híp mắt, cẩn thận đánh giá. Mặt người phụ nữ này như vẽ, tươi cười thanh lịch, khuôn mặt thanh lệ thoát tục, vẻ mặt hoàn toàn đơn thuần, cho dù là nhìn qua video, đều không làm tổn hao vẻ đẹp trời cho của cô. Cô giống như vừa mới sinh, khí sắc vẫn tốt như trước, khuôn mặt trắng noãn, khỏe mạnh. Mà dáng người, cũng không biến dạng lắm, cho dù bụng vì mười tháng mang thai, có vẻ mập mạp như trước, nhưng nhìn ra được, cô khôi phục thật sự rất tốt. Nhìn qua mấy video, Cung Thiếu Ảnh mãi mà không thể bình tĩnh, ông ta nắm chặt tay thành quả đấm, có chút mơ hồ không rõ. Ông ta chất vấn thuộc hạ, “Người phụ nữ này là ai?” Thuộc hạ cúi đầu, cung kính trả lời, “Người phụ nữ này tên là Vân Thi Thi, là vợ của Mộ Nhã Triết, có thai một đứa con gái. Hiện giờ con gái vừa mới sinh, cô ấy sinh xong mới xuất viện. Trước mắt tư liệu nắm được, chỉ có như vậy!” “Cô ấy…”