Nhất là khoảng thời gian trước, không ăn không uống, dinh dưỡng không đủ, thật sự quá gầy, anh đau lòng nhìn không nổi. Kết quả, cô còn lo lắng vấn đề có thể béo lên hay không! “Nếu em thật sự biến thành người béo, anh có ghét bỏ hay không?” Người đàn ông nói, “Ghét bỏ cũng không có biện pháp, đều đã là vợ chồng già, còn để ý vấn đề em béo hay sao?” “…” Vân Thi Thi bị đả kích. “Được rồi, đùa em đó. Nếu em béo lên, anh cũng sẽ không ghét bỏ.” “Trái lương tâm!” “…” Mộ Nhã Triết đột nhiên nghĩ đến gì đó, nói với cô, “Không lâu nữa, là chuẩn bị đi làm khám thai rồi.” “Dạ.” Nhắc đến khám thai, Vân Thi Thi tò mò nói, “Nghe nói 16 tuần, có thể biết được giới tính của thai nhi rồi.” “Ừ.” “Nhưng mà không phải pháp luật không cho phép sao?” “Đối với anh mà nói, không có điều lệ này. Vì sao em lại hỏi như vậy?” Vân Thi Thi nói, “Nếu như vậy, chúng ta kiểm tra giới tính thai nhi nhé?” Mộ Nhã Triết lại nói, “Không cần vội vàng kiểm tra đâu.” … Lúc Vân Thi Thi mang thai bốn tháng, Mộ Nhã Triết mang cô đi khám thai một lần. Ngồi xuống khám thai, các chỉ tiêu đều tốt. Một tháng này, được Mộ Nhã Triết chăm sóc tốt, thân thể của cô khôi phục không ít. Khám thai cho cô là một người phụ nữ, trong văn phòng, cô ta vừa nhìn số liệu báo cáo, vừa đánh giá người đàn ông bên cạnh Vân Thi Thi, hâm mộ nói, “Cô Mộ, cô thật sự hạnh phúc nha! Mỗi lần khám thai, tổng giám đốc Mộ đều cố gắng đi cùng cô! Có người chồng vừa dịu dàng lại ôn nhu như vậy, còn cưng chiều cô, đúng là quá hạnh phúc!” Vân Thi Thi cười, nắm chặt tay anh, mím môi nói, “Mang thai, anh ấy còn khẩn trương hơn cả tôi. Khoảng thời gian trước thân thể tôi không được tốt, cho nên sợ tôi có gì đó sơ suất.” Mộ Nhã Triết cưng chiều xoa xoa đầu cô, lập tức hỏi, “Thai nhi khỏe mạnh không?” “Tổng giám đốc Mộ, anh yên tâm, thai nhi cực kỳ khỏe mạnh!” Bác sĩ nói xong, đột nhiên cười thần bí, hỏi, “Tôi nghe cô Mộ nói, tổng giám đốc Mộ đã bắt đầu chuẩn bị phòng trẻ sơ sinh rồi?” “Ừm. Đã chuẩn bị tốt rồi.” “Phòng công chúa sao?” Bác sĩ cười tít mắt, Vân Thi Thi cũng cười nó, “Đâu chỉ có phòng công chúa, cả quần áo cũng mua một đống, treo trong tủ quần áo, đợi đứa bé sinh ra mặc! Nhưng mà anh ấy đều chuẩn bị quần áo con gái, tôi liền cười anh ấy, nói đến lúc đó nếu sinh con trai, thì làm sao bây giờ? Chẳng lẽ, những chiếc váy này, đều để cho con trai mặc?” Bác sĩ nghe vậy, ngớ ra một lát, dở khóc dở cười, “Hóa ra tổng giám đốc Mộ thích con gái?” “Ừm! Anh ấy đặc biệt chờ mong đứa bé trong bụng tôi là con gái! Anh ấy thích con gái, thích vô cùng!” “Cô thì sao? Cô cũng thích con gái sao?” “Đương nhiên! Tôi cực kỳ thích con gái, nhưng mà không bằng anh ấy.” Bác sĩ lại nói, “Nói chung, cha đều thích con gái hơn một chút! Hòn ngọc quý trên tay mà!” “Còn không biết là con trai hay con gái đâu.” “Làm sao có thể?” Bác sĩ lại không cho là đúng nói, “Tôi thấy, chuyện này chỉ có thể nói lên, công chúa nhỏ của tổng giám đốc Mộ có thể đáp lại, biết được là công chúa nhỏ, ban đầu tôi nghe xong, cũng thấy khó mà tưởng tượng nổi! Nào có ai không biết đứa bé là trai hay gái, mà bắt đầu chuẩn bị phòng công chúa, còn mua một đống váy nữa!”