Không ít fan tụ tập ở màn hình lớn, nghe thấy tin tức chính thức, nhao nhao che miệng khóc. Đây chắc là một ngày u ám ở trong giới giải trí. Sau tuyên bố hai ngày, chuyện này vẫn náo nhiệt như trước. <Cực hạn thanh xuân> vì chuyện Cố Tinh Trạch, cũng lập tức trở thành đề tài trung tâm, lúc đoàn làm phim tiến hành tuyên truyền, chỉ riêng Cố Tinh Trạch vắng mặt, đối mặt với truyền thông, tất cả trọng tâm đề tài, toàn bộ đều quay quanh cái tên Cố Tinh Trạch. Mọi người trong đoàn làm phim cực kỳ xấu hổ. Tất cả truyền thông đều nhằm vào diễn viên chính không tham gia tuyên truyền, chuyện này làm cho mọi người không biết làm sao. Có một số vấn đề, bọn họ cũng rất muốn trả lời, nhưng mà rốt cuộc đáp án là gì, vì sao Cố Tinh Trạch phải rời khỏi giới giải trí, ngay cả bọn họ cũng không có đáp án. Đạo diễn không ngừng lặp lại: “Mong mọi người không nên hỏi những đề tài không liên quan đến tác phẩm!” “Thực xin lỗi, tôi không biết chuyện!” Nhưng mà truyền thông giống như muốn hỏi đến cùng, tìm ra ngọn nguồn. Ở phía sau đài, đạo diễn suýt nữa nổi bão. “Cố Tinh Trạch, Cố Tinh Trạch… Sao đều nói về vấn đề của cậu ta! Quyết định rời khỏi giới giải trí, không phải chúng ta có thể can thiệp được? Nguyên nhân rời khỏi, chúng ta lại càng không thể biết được! Những truyền thông này đúng là một chút tiêu chuẩn cơ bản cũng không có!” Vân Thi Thi nghe vậy, tâm tình càng lúc càng trầm trọng. “Nhóm fan của Cố Tinh Trạch cũng thật là! Không phải rời khỏi giới giải trí thôi sao? Ầm ĩ như khóc tang vậy! Cậu nhìn xem những fan ngu ngốc ở trong hội trường đi, giống như tôi ép buộc Cố Tinh Trạch vậy, cực kỳ phiền phức!” Hoa Cẩm thấy đạo diễn nói như vậy, lại có chút không thoải mái, “Khóc tang sao? Đạo diễn, sao ông lại nói khó nghe như vậy?” “Chẳng lẽ tôi nói không đúng sao?” Đạo diễn thật sự tức giận, “Cậu mù quáng bênh cái gì?” “Tôi cảm thấy ông nói fan của tiền bối Tinh Trạch như vậy, không phải cực kỳ có lý, cũng cực kỳ quá phận!” Hoa Cẩm nói, “Có lẽ Tinh Trạch vì sức khỏe, đã sớm nghĩ muốn rời khỏi giới giải trí! Ngày đó lúc làm tiết mục, tôi nhìn ra được, sắc mặt của anh ấy không được tốt lắm. Nhưng mà cho dù anh ấy rời khỏi giới giải trí, cũng hoàn tất tất cả cảnh quay! Anh ấy rời khỏi giới giải trí, trái lại biến thành đoàn làm phim mượn sức để bùng nổ! Cho dù anh ấy quyết rời khỏi giới giải trí, ít nhất ông cũng phải tôn trọng, không nên nói fan của anh ấy như vậy!” “Cậu là cái thá gì!” Đạo diễn tức giận mắng, “Hoa Cẩm, cậu muốn dạy bảo tôi có phải không? Cậu là cái thá gì chứ? Cậu chỉ là người được bao nuôi, ‘Tiểu bạch kiểm’ dựa vào quy tắc ngầm! Tôi nói những fan ngu ngốc này, cậu mù quáng tham dự cái gì?” Cút đi!” “Ông - -!” Hoa Cẩm giận không kìm nén được, trừng mắt nhìn ông ta. Nợ cũ năm xưa đều bị ông ta lục ra, lại còn ác ý nói ra nữa! Anh ta kích động muốn xông lên. Vân Thi Thi lập tức ngăn cản anh ta lại. “Hoa Cẩm, đừng kích động.” Cô khuyên bảo anh ta, rốt cuộc Hoa Cẩm cũng kìm nén xuống, thấy cô xoay người, đột nhiên đi đến chỗ đạo diễn, đứng ở trước mặt ông ta. “Thi Thi, em làm gì…?” Còn chưa dứt lời, Vân Thi Thi giơ mạnh tay lên, tát cho ông ta một cái. Mọi người trợn mắt há miệng. Dám đứng ra cãi lại đạo diễn mọi người thấy không ít. Nhưng mà đứng trước mặt mọi người tát đạo diễn, Vân Thi Thi là người thứ nhất. Cô điên rồi! “Cô làm gì thế?” Đạo diễn che mặt, nhất thời thẹn quá thành giận. Mặt Vân Thi Thi không chút thay đổi nói, “Ông không tôn trọng người khác, cũng đừng mong người khác tôn trọng ông.”