“…” Phóng viên nghẹn họng nhìn trân trối, “Vậy…” Tần Chu lập tức nghiêm túc nói, “Trên thiếp mời đã nói rồi, lần này sẽ tuyên bố, Thi Thi của chúng tôi sẽ hướng công chúng xin lỗi về chuyện này, các vị đừng nghe nhìn lẫn lộn!” Nói xong, anh ta ôm lấy Vân Thi Thi đi lên đài tuyên bố. Để lại phóng viên đưa mắt nhìn nhau. Vệ sĩ mời các phóng viên về chỗ ngồi của mình, cùng lúc đó, camera và thiết bị, chính thức quay lại hình ảnh. Cấp cao Hoàn Vũ lần lượt ngồi xuống, Vân Thi Thi và Tần Chu ngồi ở vị trí trung tâm, cạnh Kỷ Nhan. Dọc đường cô đi, khoảng cách không dài không ngắn, Kỷ Nhan thủy chung nhìn cô không rời. Hôm nay Vân Thi Thi mặc một chiếc áo chiffon màu trắng, phối với quần màu đen, làm nổi bật lên đôi chân thon dài thẳng tắp, cả người duyên dáng yêu kiều. Dựa theo phong cách xinh đẹp yểu điệu, khác với cách ăn mặc trang điểm xinh đẹp của Kỷ Nhan, phong cách của cô đơn giản thanh lịch hơn, sạch sẽ thanh thuần, giống như tên cô vậy, xinh đẹp động lòng người. Vẻ mặt Vân Thi Thi thủy chung bình tĩnh, sau khi ngồi xuống, cô khẽ ngẩng đầu, vẻ mặt trong vắt, ánh mắt kiên quyết và cao ngạo, giống như hoa mai mùa đông, có một loại khí chất tuyệt đối không thể khinh thường. Mà Kỷ Nhan ngồi ở bên cạnh, cho dù ngũ quan tinh xảo, nhưng mà cùng xuất hiện với Vân Thi Thi, khí chất rõ ràng chênh lệch như lòng sông và mặt biển, cô ta không ngừng vụng trộm đánh giá Vân Thi Thi, ánh mắt đột nhiên nhìn ngón tay thon dài của cô. Rõ ràng có một chiếc nhẫn kim cương to như vậy, cô ta chưa bao giờ thấy qua. Từ khi quay phim ở đoàn làm phim đến nay, bởi vì quay phim, Vân Thi Thi luôn luôn tháo chiếc nhẫn kim cương xuống, bảo quản tốt, bởi vậy đây là lần đầu tiên Kỷ Nhan nhìn thấy chiếc nhẫn này. Cô đính hôn rồi sao? Trong lòng Kỷ Nhan có chút không chắc chắn, cô ta luôn đánh giá mặt Vân Thi Thi, thấy cô bình tĩnh ung dung, rốt cuộc có chút bất an. Cô ta lập tức ý thức được, họp báo đêm nay, cô ta không nên tới! Giống như nhận thấy được cô ta đánh giá mình, Vân Thi Thi đột nhiên liếc cô ta một cái, tầm mắt hai người giao nhau giữa không trung, vẻ mặt Kỷ Nhan cả kinh, lập tức ra vẻ trấn định quay đầu, lại nghe cô nhỏ giọng nói. “Nếu sợ hãi, biết hối hận, bây giờ nói rõ ràng cũng chưa muộn.” “Cái gì?” Kỷ Nhan cười lại, “Tôi sợ cái gì? Hối hận cái gì?” “Được thôi, chúng ta mỏi mắt chờ mong.” Họp báo chính thức bắt đầu. Hiện trường duy trì trật tự, trong đại sảnh lập tức yên tĩnh, mọi người ở trên đài tuyên bố nhao nhao di chuyển microphone. Đầu tiên, Tần Chu phát biểu một đoạn diễn văn nhỏ, đơn giản là cảm ơn truyền thông mỗi nhà bớt chút thời gian tham dự, cùng với cảm ơn tất cả fan kiên nhẫn chờ đợi và quan tâm, sau khi diễn văn kết thúc, Tần Chu mời giám đốc Qúy Lâm của Hoàn Vũ phát biểu. “Khoảng thời gian trước, ở trên internet, Microblogging, web forum, blog, trên các trang mạng đều tuyên truyền về việc riêng của nghệ sĩ Vân Thi Thi, không ngừng thương tổn tình cảm của nhóm fan, lại càng tạo thành thương tổn khó chấp nhận với diễn viên Vân Thi Thi. Đầu tiên, là giám đốc của Hoàn Vũ, về chuyện ‘Vân Thi Thi tham dự vào tình cảm của diễn viên Kỷ Nhan và Cao Nam tiên sinh’, tôi muốn nói cho rõ ràng, những tin đồn này đều không có thật.” Mọi người ở dưới đài bắt đầu xôn xao. Tất cả hội trường đột nhiên xao động, trên mặt mọi người tràn ngập nghi ngờ.