Mộc Tịch nói Cố Tinh Trạch từng tham gia rất nhiều cuộc đua xe quốc tế, hơn nữa ba năm trước, anh ta còn giành được giải quán quân đua xe Ferrari. Năm hai mươi tuổi, anh ta đã thi đấu với Schumacher*. * Michael Schumacher là cựu tay đua Công thức 1, và từng bảy lần giành chức vô địch thế giới, được gọi là là tay đua vĩ đại nhất trong môn thể thao này Quả thật là một người đàn ông đáng sợ. Bộ phim này giống như được tạo ra cho anh ta vậy. Kết thúc một ngày quay phim, lúc cô về đến nhà, Hữu Hữu vừa nhìn thấy cô liền châm chọc: "Du hoàng hậu, sao hôm nay lại về nhà sớm thế?" Du hoàng hậu - đây là tước hiệu mà Tần Ngọc Yên được sắc phong ở trong phim. Khóe môi Vân Thi Thi co giật, Tiểu Dịch Thần chạy đến trước mặt cô, quan sát cô một lúc rồi tỏ vẻ sợ hãi: "Mẹ, nếu sau này Tiểu Dịch Thần không nghe lời, mẹ sẽ không ban cho Tiểu Dịch Thần ba thước lụa trắng chứ?" "Ha ha..." Vân Thi Thi ôm bụng cười. "Các con đã xem tập đầu tiên rồi à?" Hữu Hữu và Tiểu Dịch Thần yên lặng gật gật đầu. "Con thật sự rất đau lòng, không ngờ rằng mẹ lại độc ác như vậy! Hôm qua con mới xem tập đầu tiên đã bị mẹ làm cho tức chết rồi!" Tiểu Dịch Thần khóc lóc kể lể: "Chị Trường Nhạc kia thật đáng thương, yêu Hiên Viên Triệt sâu đậm như vậy, kết quả thì sao? Đến cả lúc chết cũng phải ở trong lãnh cung, mẹ quá xấu xa, xuyên tạc thánh chỉ, ban cho người ta ba thước lụa trắng, thật là độc ác...!" Hữu Hữu liếc cậu, phát hiện ra Tiểu Dịch Thần giống như diễn quá nhập vai, vô cùng đau lòng mà nói: "Vốn dĩ Hiên Viên Triệt soạn ra thánh chỉ kia là muốn để cho Tần Trường Nhạc được ra khỏi lãnh cung, thế mà Tần Ngọc Yên lại đi làm khó dễ, hại bọn họ phải âm dương cách biệt..." "Có bệnh." Vân Thi Thi châm chọc: "Tiểu Dịch Thần, con uống nhầm thuốc rồi hả? Rõ ràng đứng trước mặt con là người mẹ xinh đẹp đáng yêu nhất trên đời, con không dưng lại đi coi mẹ là Tần Ngọc Yên làm gì?" "Đâu phải, là vì con xem phim nhập tâm quá thôi." Vân Thi Thi tức giận, thằng nhóc thối tha này, lại còn đi nói giúp cho Tần Trường Nhạc cơ đấy. Tần Trường Nhạc là do Lâm Chi diễn. Mặc dù là vai nữ chính, nhưng vì do Lâm Chi diễn nên Vân Thi Thi cũng chẳng có thiện cảm nổi với Tần Trường Nhạc này. Nghĩ đến Tiểu Dịch Thần vậy mà lại thích kiểu người như Tần Trường Nhạc kia, Vân Thi Thi thật sự tức giận đến điên lên. Vân Thi Thi ném túi xách xuống ghế sô pha rồi đi vào phòng bếp định rót nước uống, Tiểu Dịch Thần bám sát ngay phía sau cô, cậu nhóc biết mấy lời vừa nãy đã đắc tội với cô nên lúc này mới ra sức nịnh nọt. "Mẹ, mẹ khát sao?" "Ừ!" "Nào, mẹ ngồi xuống đi, đừng nhúc nhích!" Tiểu Dịch Thần dẫn cô đến ngồi trước bàn ăn, sau đó cười tít mắt mà nói: "Mẹ, con rót nước cho mẹ uống nhé!" Sau đó, cậu vô cùng nhiệt tình đi rót một cốc nước lọc. Lúc này Vân Thi Thi mới bớt giận một chút. Tiểu Dịch Thần nịnh nọt bưng nước tới, còn cẩn thận nhắc cô uống chậm một chút. Vân Thi Thi cảm thấy rất hài lòng, bừng cốc nước lên uống một ngụm, bỗng nhiên lại thấy Tiểu Dịch Thần chớp chớp đôi mắt to, tò mò hỏi cô: "Mẹ, cái vai Tần Ngọc Yên mà mẹ diễn ở trong phim, rốt cuộc đến lúc nào thì sẽ chết?" "Khụ khụ...." Vân Thi Thi bị sặc, liên tục ho khan. Hữu Hữu thấy vậy thì vội vàng đi đến vỗ vỗ lưng cô, trừng mắt liếc Tiểu Dịch Thần một cái rồi cười lạnh: "Mộ Dịch Thần, anh định bắt nạt mẹ đấy à?" "Tại... Tại anh rất ghét Tần Ngọc Yên thôi!" Tiểu Dịch Thần mím môi nói. Hữu Hữu hừ lạnh một tiếng, khinh bỉ nói: "Mặc kệ anh, dù sao thì em cũng về phe Ngọc Yên! Mẹ đóng vai ai, em sẽ đứng về phía người đó!"