Trước khi gọi điện thoại, cô ta vẫn còn vui mừng, cho rằng mình có chút ý nghĩa đặc biệt đối với người đàn ông này! Cô ta chờ chờ đợi đợi, cuối cùng lại đợi được cuộc điện thoại chất vấn đầy phẫn nộ của anh ta, điều này hoàn toàn khiến Lý Hương Nhi ngây ngẩn! Khiến người ta đau lòng nhất không phải là sự chất vấn của anh ta, mà là sự quan tâm của anh ta dành cho Vân Thi Thi, anh còn để tâm đến điều đó hơn cả thanh danh của mình. Vân Thi Thi kia... Rốt cuộc là dựa vào đâu chứ? Biết rõ là không chiếm được, tại sao lại cứ cố chấp không buông? Lý Hương Nhi thật sự không nghĩ ra được. Đối với phụ nữ mà nói, điều đáng sợ nhất là gì? Không phải là thua trong tay một người phụ nữ khác, mà là thua bởi một người chẳng thèm tranh giành với mình! Vân Thi Thi này vốn chẳng đặt Cố Tinh Trạch trong lòng! Vậy mà tại sao Cố Tinh Trạch lại cứ toàn tâm toàn ý đối với Vân Thi Thi như vậy? "Tinh Trạch... Thật ra em không hề tham lam, em cũng không muốn lợi dụng anh để tuyên truyền, chỉ là công ty đã sắp xếp kế hoạch cho em, cho nên em chỉ có thể làm như vậy! Em mơ mơ màng màng ký hợp đồng với họ, công ty tiến hành tuyên truyền, em buộc phải phối hợp. Em..." Dường như Lý Hương Nhi bỗng nhiên nghĩ tới cái gì đó, giống như vừa bị trúng bùa mê, ánh mắt nhìn chằm chằm lên tường, tay nắm chặt lấy điện thoại: "Hơn nữa, cho dù là tuyên truyền, em cũng thấy em đâu có làm gì quá đáng? Tinh Trạch, lúc trước Vân Thi Thi chẳng phải là do anh nâng đỡ sao? Lúc cô ấy mới vào nghề, chỉ là một người mới, Hoàn Vũ cũng đã sắp xếp để cô ấy lợi dụng chuyện tình cảm với anh mà nổi lên, không phải vậy sao? Vậy... vậy anh giúp em một chút tài nguyên, không được sao? Em không cần nhiều! Chỉ cần anh cho em một phần nhỏ của những gì anh đã cho Vân Thi Thi, như thế là đủ rồi! Em không cần nhiều đâu... Em chỉ muốn trở thành một diễn viên chuyên nghiệp." Cố Tinh Trạch nghe vậy thì im lặng một hồi lâu, đến khi mở miệng lần nữa thì giọng điệu còn lạnh lùng hơn: "Lý Hương Nhi, tôi khuyên cô, đừng có thăm dò tôi, cũng đừng có bàn điều kiện với tôi, cô nhớ cho kĩ đấy! Quan hệ giữa tôi và cô thế nào, trong lòng cô nên có chừng mực, những gì tôi nợ cô, tôi đều không bủn xỉn, tiền bạc đã thanh toán xong, cô cũng đừng có suy nghĩ gì xa xôi với tôi! Vân Thi Thi cũng không phải là người để cho cô tính kế, càng không thể để cho cô mạo phạm! Cô ấy nổi tiếng như bây giờ cũng không chỉ vì nhận được tài nguyên tốt mà là do bản thân cô ấy có thực lực. Tôi nói tới đây, ý tứ cũng rõ ràng như vậy rồi, cô cũng sớm thu tay lại đi, tôi sẽ không nhắc lại chuyện cũ nữa, còn nếu như cô vẫn khăng khăng..." Nói tới đây, Cố Tinh Trạch lạnh lùng thốt lên: "Cho dù cô có được nâng lên tận mây xanh thì tôi cũng có cách đạp cô xuống! Tôi và cô cũng đã kết thúc, hảo tụ hảo tán, đừng có biến mọi chuyện trở thành khó coi! Bây giờ tôi chính thức nói cho cô biết, từ nay về sau, giữa tôi và cô không còn bất kỳ quan hệ gì, nếu như cô không có lòng tự trọng, tôi sẽ không ngại dùng đến thủ đoạn của tôi đâu." Nói xong, Cố Tinh Trạch liền cúp điện thoại. Lý Hương Nhi nắm lấy di động, sững sờ nhìn bức tường nhẵn bóng, tay buông nhẹ, "cộp" một tiếng, di động rơi lên sàn nhà, phát ra một âm thanh chói tai. Nghe xong những gì Cố Tinh Trạch nói, cả người cô ta giống như đã sụp đổ. Sự chờ mong của cô ta đều đã hóa tan thành hư không! Hóa ra, ở trong lòng Cố Tinh Trạch, cô ta chẳng phải là cái gì đặc biệt! Cô ta tự cho rằng mình đặc biệt, thế nhưng cũng chỉ là vật thay thế trong mắt anh ta mà thôi! Vật thay thế cho Vân Thi Thi.