"Cậu hai! Muốn chém giết muốn róc thịt làm gì cũng được! Chúng tôi trung thành với ông chủ, không hai lòng, đối với câu hỏi của ông chủ, tuyệt đối không dám giấu giếm nửa chữ. Nhưng chúng tôi không hề nói rõ. Bởi vì nhớ lời cậu hai đã từng dặn qua, cho nên mặc dù chúng tôi nắm giữ toàn bộ lai lịch bối cảnh của người nọ, nhưng lời cậu đã dặn, chúng tôi không hề báo cáo." "Hử...?" Cung Kiệt liếc mắt nhìn bọn họ một cái: "Cậu biết gì về người nọ?" "Cô gái kia chính là cô cả nhà họ Cung bị thất lạc bên ngoài. Trước đó chúng tôi đã cố ý điều tra thân phận của cô ấy." Ánh mắt Cung Kiệt sắc lẻm: "Các người điều tra kiểu gì?" "Chỉ cần biết rõ đặc thù gương mặt, muốn điều tra ra bối cảnh không có gì là khó." Khác hoàn toàn so với Cung Kiệt trước kia, không có manh mới, đi khắp nơi tìm kiếm, không khác gì mò kim đáy bể. Một khi đã xác định được đối tượng, dựa vào đặc thù khuôn mặt, đừng nói là thế lực nhà họ Cung, kể cả là người kế thừa duy nhất nhà họ Cung cũng có thể tìm hiểu được, càng đừng nói Vân Thi Thi còn là nghệ sĩ nổi tiếng. "..." Cung Kiệt trầm ngâm khoảng khắc, lập tức nói: "Các người nói với cha tôi như thế nào?" "Ông chủ hỏi hành tung của cậu trong khoảng thời gian này, chúng tôi chỉ nói gần đây cậu rất thân thiết với một cô gái, ông chủ liền cho rằng cô gái đó là tình nhân của cậu." ... "Hắt xì." Ở nơi xa, trong nước, Vân Thi Thi bỗng hắt xì một cái. Một buổi sớm tinh mơ, cô liền chạy tới hiện trường tham gia nghi thức khởi động máy. Tần Chu đến tận trời tối hôm trước mới thông báo, sáng sớm hôm nay sẽ tổ chức nghi thức khai máy. Vân Thi Thi nghi ngờ nói, hôm trước không phải đã thông báo phải vài ngày sau sao? Tần Chu lại nói, đoàn làm phim bên kia, mấy nhân viên phụ trách nghi thức khai máy nháo loạn một hồi nói là chọn sai ngày, suốt đêm báo lại nói thay đổi thời gian vào ngày mai. "Chỉ vì ngày hôm mai là ngày tốt thôi! Mấy ngày tới cũng không có ngày nào tốt." Địa điểm diễn ra nghi thức khởi động máy được chọn tại một thôn bên cạnh đường quốc lộ, xung quang bao phủ bởi cây cối, thôn nọ vẫn giữ được sự cổ kính, có điều rõ ràng là đã từng tu sửa qua, nét cổ kính pha thêm yếu tố hiện đại, trông rất có phong cách. Thôn này chính là nơi sinh ra và lớn lên của nữ chính cũng là cảnh quay đầu tiên của bộ phim. Lúc Vân Thi Thi tới nơi, liếc mắt một cái một cái liền nhìn thấy đám truyền thông bao vây lấy Tinh Trạch, anh ta mang kính râm, bị đặt giữa vòng vây truyền thông, dáng hình xuất chúng, liếc mắt liền nhìn thấy khuôn mặt đẹp trai, trong trẻo mà lạnh lùng anh ta. Vẻ mặt cô giãn ra vài phần. Tối hôm qua nghe nói, vai nam chính đã được định, Cố Tinh Trạch sẽ là nam chính, mà Hoa Cẩm lại chỉ xuất hiện với vai trò là nam phụ. Lệnh phong sát đã được giải trừ, Cố Tinh Trạch thông qua Microblogging, tuyên bố sắp ra mắt một bộ phim mới, rất nhanh tin này liền lên Hot search, fan cuồng điện ảnh biết được liền kích động đến rơi nước mắt. Mặc dù mai danh ẩn tích mấy tháng, chịu nhiều lời đồn thổi, rất nhiều fan đều nghi ngờ có phải Cố Tinh Trạch muốn im hơi lặng tiếng rút khỏi làng giải trí hay không. Nhưng chỉ một tin trên Microblogging liền khiến cho nhân khí của anh ta sục sôi trở lại. Sức ảnh hưởng của Thiên vương rất khó chống đỡ nổi! Tối hôm qua từ miệng Tần Chu biết được tin này, Vân Thi Thi cảm thấy vui vẻ từ tận đáy lòng. Vân Thi Thi còn đang ngẩn người thì Hoa Cẩm đã đi tới, khẽ đụng vào vai cô:"Thi Thi, em đến rồi?" "À!" Cô quay đầu đã trông thấy Hoa Cẩm đứng trước mặt cô, má lúm đồng tiền mê người. "Sớm thế." Hoa Cẩm châm chọc một câu: "Không còn sớm nữa."