" Tập đoàn Cự Phong tại thị trường Châu Phi, đích thực còn rất nhiều thiếu sót. Cha hy vọng con có thể giúp Cự Phong bù lại những thiếu sót đó." "Con hiểu rồi." "Đúng rồi..." Cung Thiếu Ảnh bỗng nhiên xoay người, nhìn anh, híp híp mắt, đánh giá một một phen, chậm rãi cất giọng nói: "Cha nghe nói, trong khoảng thời gian này, con đi Maldives nghỉ phép, sau đó còn đi nước Z." Trong đầu Cung Kiệt khẽ vang lên một hồi chuông báo động, mí mắt giật giật, ra vẻ trấn định nhìn ông: "Vâng." "Ừ, con gần đây... Giống như luôn chạy về bên ấy." Cung Thiếu Ảnh dừng một chút. Ông lại nâng mắt đánh giá anh lần nữa sau đó nhếch môi cười: "Như thế nào, bao dưỡng phụ nữ bên đấy à.” Không phải là câu hỏi lại, giọng nói cũng không chút để ý, làm như vẻ không mấy để tâm nói. "Phụ nữ?" "Ngoại trừ khả năng này ra, cha không tìm ra được nguyên nhân nào khiến con hay chạy về bên ấy!" Cung Thiếu Ảnh vừa dứt lời, mí mắt Cung Kiệt đều nháy không ngừng. Đích thực là trong khoảng thời gian này anh hay chạy đến nước Z, hơn nữa còn rất thường xuyên. Bình thường, anh đều tập chung mọi sự chú ý cho công việc, mặc dù là nghỉ ngơi, cũng rất ít đi châu Á, bởi vì anh chuyên phụ trách làm ăn ở khu vực Bắc Mỹ, vì vậy anh ít khi tới Châu Á ngoại trừ ngẫu nhiên có việc bận phải qua. Hành động của anh vậy mà dẫn tới sự nghi ngờ của cha? Anh có chút không hiểu lắm, người cha sắp xếp theo dõi anh không biết có báo cho ông biết chuyện anh ở chung một chỗ với Vân Thi Thi không, cũng không biết đối với hành tung của anh ở nước Z cha anh nắm được bao nhiêu phần. Nghĩ tới đây, Cung Kiệt nhíu mày, có chút bất đắc dĩ trả lời: "Cha, cha nên biết, con chưa bao giờ có hứng thú với phụ nữ." "Ừ, cái này thì cha biết! Không biết vì sao, ở điểm này thằng nhóc con lại mãi không thông suốt thế, về chuyện yêu đương cũng không thể để thua kém người ta được, cây vạn tuế rồi cũng có ngày ra hoa, khi nào rảnh mang người về cho cha xem." Cung Thiếu Ảnh nói xong, xoay người, tư thái lười biếng ngồi xuống trước bàn, thân thể hơi ngả ra dựa vào phía sau, ngẩng đầu nhìn về phía anh, trong mắt mang theo chút tính toán cùng hứng thú: "Cho dù con có được một nửa phong quang như lúc cha còn trẻ thì cũng đừng để cha phải lo lắng cho con mấy chuyện này." Cung Kiệt nhíu mi: "Cha, cha lại muốn nói chuyện phong lưu lúc còn trẻ của cha đó hả? Con không muốn nghe." "Ha ha." Cung Thiếu Ảnh cười lắc đầu, nửa thật nửa ra lệnh nói: "Cha không có ý khác, mau chóng mang con dâu về cho cha mới là chuyện đúng đắn phải bàn." "Lại là phụ nữ." Cung Kiệt có vẻ không kiên nhẫn, kiệt ngạo, không ai bì nổi nói: "Không để ý." "Làm sao có thể không để ý?! Phụ nữ hấp dẫn đần ông gần như là bản năng nguyên thủy, trừ khi..." Cung Thiếu Ảnh hơi nheo lại mắt: "Trừ khi con thích đàn ông." "..." Sắc mặt Cung Kiệt u ám tối tăm nhìn ông một cái: "Cha nói lời này có ý gì." Cung Thiếu Ảnh lạnh lùng hỏi lại: "Chẳng thế thì sao? Con cả ngày đều cùng lăn lộn với đám đàn ông kia, một ngày có thể gặp được mấy người phụ nữ? Luôn miệng nói không có để ý, mấu chốt là từ nhỏ đến lớn, số lần con gặp phụ nữ đều không quá mười đầu ngón tay." Khóe môi Cung Kiệt khẽ co rút: "..." Có điều đây quả thực là sự thật. Từ nhỏ đến lớn, ngoài Elise ra anh rất ít có tiếp xúc thân mật với những người phụ nữ khác.