Cung Kiệt đột nhiên phúc hắc nói, “Người thua để cho Hữu Hữu gánh cho.” Hữu Hữu nằm cũng trúng đạn, khó chịu, ném bài, “Này! Cậu, rốt cuộc là cậu trừng phạt người thua hay là trừng phạt cháu?” Cung Kiệt huýt sáo một tiếng, “Vậy thua thì để anh rể cởi quần áo.” Mộ Nhã Triết lạnh lùng nhìn anh một cái, “Được.” Không sao cả, dù sao trong phòng khách cũng mở máy sưởi. Hữu Hữu nói, “Dù sao nơi này ngoại trừ mẹ, đều là đàn ông, cha cởi được.” Cung Kiệt cười âm trầm, “Cũng không đơn giản như vậy, cởi quần áo, còn phải ra ngoài cửa chạy một vòng.” Mọi người im lặng rồi. Oán hận nhiều vậy sao? Quá độc ác rồi. Bên ngoài cửa sổ tuyết bắt đầu rơi, lạnh muốn chết. Mộ Nhã Triết trực tiếp nói với anh ta, “Thích chạy trần truồng như vậy, tự mình chạy đi.” Cung Kiệt, “…” Hoa Cẩm cười khúc khích. Tầm mắt lạnh như băng của Cung Kiệt bắn tới. Mọi người nhất thời cảm thấy gió lạnh từ Seberia thổi tới, lạnh thấu xương! Cung Kiệt đột nhiên nói, “Như vậy đi, người nào thua, nhảy từ tầng hai biệt thự xuống.” Vân Thi Thi gõ vào đầu anh, “Chơi bài mà thôi, phải liều mạng như vậy sao?” Hoa Cẩm đột nhiên cảm thấy người đàn ông này rất khủng khiếp. Cung Kiệt bị Vân Thi Thi gõ vào đầu, ấm ức nói, “Chúng em đánh bài đều chơi như vậy mà!” Vân Thi Thi nói, “Em không phải là người thường, bọn chị không so được với em.” Cung Kiệt, “… Chị, chúng ta cùng chui ra từ bụng mẹ, em không phải người thường, chị là gen biến dị sao?” Hữu Hữu cười ha ha, “Đúng vậy, mẹ, tốt xấu gì con cũng chui từ bụng mẹ ra, mẹ là gen biến dị, con đây là cái gì?” Vân Thi Thi châm chọc nói, “Hai người đều không phải người thường.” Hữu Hữu, “…” Cung Kiệt nói, “Cấm người thân công kích!” Hoa Cẩm đột nhiên đề nghị, “Hay là chơi đại mạo hiểm?” Bốn người vừa nghe, cũng không có ý kiến. Ván thứ nhất bắt đầu. Cung Kiệt đảo bài, thủ pháp cực kỳ lưu loát thuần thục, vừa nhìn liền biết từng trà trộn trong sòng bạc. Vân Thi Thi lạnh lùng phát hiện, đứa em trai của cô rất khác lúc còn nhỏ, ở nước ngoài mười mấy năm, trái lại kỹ năng đánh bài cực kỳ thuần thục! Động tác chia bài lưu loát, xem ra có luyện qua. Đấu địa chủ một sáng một tối, có địa chủ sáng và địa chủ tối. Địa chủ sáng chọn một đôi bài cùng loại gọi là địa chủ tối, địa chủ tối ẩn trong bốn người khác âm thầm phối hợp, gọi là ‘Nội gián’, cùng địa chủ sáng trong ứng ngoài hợp lấy được thắng lợi cuối cùng. Ván thứ nhất địa chủ là Cung Kiệt, Cung Kiệt đắc ý kêu địa chủ tối, dư quang lóe lên, đánh giá vẻ mặt bốn người. Bọn họ đều là diễn viên gạo cội, vẻ mặt không hề gợn sóng. Bài Cung Kiệt rất đẹp, rất nhanh chỉ còn lại một quân bài. Bốn người còn lại đều như hổ rình mồi, làm Vân Thi Thi che bài cực kỳ kín. Chỉ là địa chủ sáng tối cực kỳ thú vị, ngoại trừ địa chủ sáng, bốn người còn lại cũng không biết, giữa bọn họ, rốt cuộc ai là địa chủ tối, dễ dàng gia đình bạo ngược. Vân Thi Thi vốn cũng sắp thắng, nhưng bị Hoa Cẩm đồng đội heo nhốt trong nhà. Không còn quân bài nào đánh được rồi. Địa chủ tối rất nhanh xông ra, Hữu Hữu ở nhà dưới Cung Kiệt ra con át chủ bài bùng nổ, ám độ trần thương* thả cho Cung Kiệt đánh, địa chủ toàn thắng. *: Một trong 36 kế của Binh pháp Tôn Tử, có nghĩa là: “Chọn con đường, cách thức tấn công mà không ai nghĩ tới.” Vân Thi Thi líu lưỡi, buồn bực nhìn Hữu Hữu, “Không thể nào! Bốn con át chủ bài đều nằm trong tay con sao? Tiểu Kiệt, lúc em chia bài không phải chơi bẩn đấy chứ.” Sao có thể ván đầu tiên đã toàn át chủ bài được chứ?