Nhưng mà những người đàn ông áo đen này có cho hắn ta cơ hội này không? Lạnh lẽo kéo tóc của hắn, cổ tay xoay một cái, ném xuống đất, lưu loát móc súng lục ra, nổ hai súng chính xác ngay giữa trán. Máu tươi văng khắp nơi. Lý Đông Cường yếu đuối không còn sức ngã xuống, chậm rãi xụi lơ trên mặt đất, thân thể từ từ lạnh cứng lại. ... Di động có tin nhắn. Hữu Hữu mở khóa, Lý Hàn Lâm chỉ nhắn ngắn gọn mấy chữ: Dọn rác xong rồi. Mặt Hữu Hữu không chút thay đổi xóa tin nhắn đi, trả lời bằng một khuôn mặt tươi cười, đặt điện thoại di động dưới gối, an tâm ngủ. Ngay lúc Vân Nghiệp Trình đau khổ chờ kết quả báo cáo khám nghiệm tử thi, hai ngày sau, cục cảnh sát lại gọi cho ông, ông vội vàng chạy tới cục cảnh sát, nhận được, lại là thông báo kết án. Kết án?! Vân Nghiệp Trình rất khó hiểu, trong hai ngày ngắn ngủn này, cuối cùng đã xảy ra chuyện gì, mà lại thông báo kết án? Nhân viên cảnh sát phụ trách điều tra vụ án này đón ông, hơn nữa bày ra chứng cứ các phương diện, giải thích cho ông. Đến lúc này, bỗng nhiên Vân Nghiệp Trình nhận ra, đứa con gái không tốt kia của ông vậy mà thiếu một món nợ bên ngoài. "Người bị tình nghi, Lý Đông Cường, có địa bàn ở phố đông, hơn nữa kinh doanh một sòng bạc ngầm. Hắn ta là người sống tạm bợ có tiếng, cũng là khách quen của cục cảnh sát." Nhân viên cảnh sát mở mấy tấm hình ra cho Vân Nghiệp Trình xem, dưới sự giải thích của viên cảnh sát, Vân Nghiệp Trình mới hiểu chuyện đã xảy ra thế nào. Đầu óc Vân Na không thông minh, đọc sách không giỏi, không thi lên trung học, nên tùy tiện vào học trong một trường dạy nghề, nhưng mà cũng không học trong trường dạy nghề bao lâu, thì bị nhiễm không khí không tốt trong trường học, có quan hệ không rõ ràng với một số thành phần thanh niên xấu trên xã hội. Trên con đường học tập, tạm nghỉ học vài lần, miễn cưỡng kiên trì tốt nghiệp xong, Vân Na cũng không lập tức đi tìm một công việc, mà tiếp tục chạy theo những kẻ bất lương này. Trong đó, có Lý Đông Cường. Lúc Vân Na đến trường thì thường xuyên chơi đùa trong quán bar, có một lần, ở gặp Lý Đông Cường lúc ấy vẫn là một kẻ sống tạm bợ nhỏ nhoi trong quán bar, hai người uống một chút "đồ uống", rồi lăn lộn với nhau. Lý Đông Cường thích làm với ******, nhất là mấy cô bé còn đang đi học, mà Vân Na thì sao? Bình thường không làm việc đàng hoàng, dùng hết sự linh hoạt của đầu óc mình trên phương diện này. Bình thường cứ ngày chủ nhật, cô ta thường xuyên cầm đầu mang mấy bé gái chưa trưởng thành đi ra ngoài chơi, ở mặt ngoài nói là chơi đùa, thật ra thì? Mang mấy cô bé tới quán bar, vốn chỉ uống vào vài ly rượu độ cồn thấp, đương nhiên, những ly rượu này đương nhiên là không đơn giản! Bên trong tự nhiên có thêm vài thứ. Những cô bé đầu óc đơn giản này còn chưa bước vào xã hội, không rành chuyện đời, căn bản không có lòng dạ cảnh giác gì, hai ly rượu vào bụng, những thứ kia phát huy tác dụng, những tên bạn xấu xa mà Vân Na làm quen lập tức xé rách mặt nạ ngụy trang, bắt đầu lộ ra lòng muông dạ thú được giấu giếm thâm sâu, một người ôm một bé gái, vui vẻ đi về tới phòng, tận hứng! Thường thường trong quá trình tận hứng này, đều quay lại một đoạn ******** video clip, buổi sáng mấy cô bé trong sáng này tỉnh lại, phát hiện mình người không mảnh vải nằm trên giường lạ, thì vô cùng hoảng sợ. Nhưng mà dù vậy, rất nhiều cô bé nhát gan, căn bản không dám báo cảnh sát, mặc dù có người gan lớn muốn báo cảnh sát, cũng bị đám người Lý Đông Cường dạy cho một bài học, sau đó, lấy video clip ra uy hiếp, nếu dám báo cảnh sát, thì sẽ đăng lên trang web của trường học, cùng đến chỗ chết.