Thế là, anh ta lập tức đưa mắt ra hiệu, thủ hạ bên người lập tức gửi tín hiệu cho tổng bộ, gửi tọa độ trở về. Ngay lúc này, ánh mắt Chu Tước quét qua, rất nhanh liếc thấy động tác nhỏ này, lập tức móc súng, lên đạn lưu loát, bắn nhanh chóng, viên đạn phát ra tiếng "Đoàng", bắn ra một đường đạn, trúng bộ đàm trong tay người kia. Chuẩn xác không lệch, bắn vỡ, rơi xuống thành cái xác. Người kia giật mình, bàn tay bị viên đạn sượt qua làm bị thương, lưu lại một vết máu doạ người. Anh ta tức giận ngẩng đầu lên, đã thấy Chu Tước một mặt lạnh như băng thu súng, mỏng lạnh khóe môi hơi hơi nhếch lên, khinh miệt cùng cực. Chu đội phó thẹn quá hoá giận: "Rốt cuộc mấy người muốn làm cái gì?" "Giao người ra đây, các người, đi!" Chu Tước hờ hững xuất ra một câu, cô sừng sững trong gió rét, một thân tư thế hiên ngang, chân dài thẳng tắp có lực mở ra, đôi mắt lạnh lùng, còn như mèo hoang trong núi rừng, chiếu sáng rạng rỡ! Mộ Liên Tước bị giam giữ trong xe phát giác được xe dừng lại, thật lâu không động, nhất thời cũng không biết ngoài xe xảy ra chuyện gì. Ông ta giãy dụa ngồi dậy, cố gắng từng chút từng chút dịch đến cửa sổ xe, phần lưng cong lên, lợi dụng ma sát trên xe, đem tháo rời miếng vải ch mắt, thẳng đến khi ông ta nhìn ta ngoài cửa sổ xe, nhìn thấy một màn phát sinh ngoài xe, cả kinh mở to hai mắt nhìn. Hiển nhiên bị trận thế trước mắt làm giật nảy mình. Hai phe giương cung bạt kiếm, rất nhanh lâm vào trạng thái giằng co, ai cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ. Song phương đều xuất thân bộ đội lính đánh thuê, cho dù thực lực có chút chênh lệch, nhưng cấp độ lại không có cách xa, nếu quả thực giao chiến, một mất một mười. Chu đội phó cũng xuất thân hoàn hảo, kinh nghiệm phong phú, trải qua bách chiến, anh ta am hiểu án binh bất động, lấy lui làm tiến, mới không có con đường thứ hai. Tuy bộ đàm không dây bị hư, nhưng tín hiệu lại phát ra rất nhanh. Mộ Nhã Triết đang trên đường đuổi tới, nhận được tín hiệu, lại biết được tin tức, có một đội thàn bí xuất hiện ở cửa con đường, phong tỏa đường lui toàn diện, giống như muốn cướp người, không khỏi nhíu lông mày. Một đội thần bí sao?! Trong lòng Mộ Nhã Triết kinh ngạc. Anh lấy được tin tức có hạn, phái người đi cũng không nhiều, nhưng mỗi người đều là tinh anh, xuất thân lính đánh thuê, là đội bồi dưỡng dưới tay anh, thực lực không ít. Nhưng nhìn người của Chu đội phó gửi tín hiệu tới, giống như gặp mối nguy. Trong lòng Mộ Nhã Triết đồng thời kinh ngạc, đồng thời lấy tốc độ nhanh nhất điều khiển người, đồng thời điều đến một chiếc xe đặc biệt, đi tới địa điểm mục tiêu. Hiển nhiên không biết, đội thần bí này, đến cùng người nào đứng đầu. Mà hiển nhiên Vân Thiên Hữu cũng đánh giá thấp năng lực Mộ Nhã Triết, cậu còn tưởng rằng, Mộ Nhã Triết không biết chuyện này! Hôm sau tin tức Mộ Liên Tước bay tới San Francisco, là cậu thông qua chương trình công phá, hack thư Mộ Lâm Phong, biết được tin tức bí mật. Cái Mộ Lâm Phong này, hiển nhiên là muốn hoạt động bí mật, yểm trợ Mộ Liên Tước xuất ngoại, đương nhiên Hữu Hữu sẽ không để mặc Mộ Liên Tước rời đi. Phải biết rằng, một khi Mộ Liên Tước ra nước ngoài, liền không dễ dàng khống chế như vậy. Tất nhiên cậu không thể bỏ qua ông ta! Tạm thời bất luận cậu điều động sát thủ đuổi giết ông ta, riêng chuyện ông ta giày vò mẹ và anh trai đến một thân thương tích, đã làm cho cậu ta phải tính toán!