Vân Thi Thi há hốc miệng, bị ông ta bóp cổ, cảm giác hít thở vô cùng khó khăn. Ông ta nặng nề cắn lên vành tai cô, hơi thở nóng ẩm phả vào mặt, thổi đỏ gò má cô, cả khuôn mặt nhất thời đỏ bừng. Bàn tay ông ta bắt đầu sờ loạn thân thể cô, cảm xúc non mềm từ tay truyền tới, làm cho cả người Lý Lương Đống căng cứng. Vân Thi Thi liều mạng đấu tranh, tựa hồ dùng toàn bộ sức lực đẩy ông ta ra. Nhưng mà Lý Đông Lương này mặc dù không bằng ai, nhưng thân cũng là một người đàn ông, một người phụ nữ như Vân Thi Thi làm sao có thể so sánh được? Chỉ có chút sức lực đó, hoàn toàn không đủ! "Không muốn! Buông ra... tôi không muốn!" Vân Thi Thi uất nhục hét lớn, hai tay cố gắng đẩy người Lý Lương Đống, giọng nói đã bắt đầu khàn khàn. Lý Lương Đống lý nào lại nghe lời cô, nở một nụ cười dâm dục, dữ tợn xoa nắn eo cô, dục vọng dâng trào, cúi xuống hướng đến đôi môi của cô! Vân Thi Thi chợt nghiêng đầu chật vật tránh đi chỗ khác, cảm giác tuyệt vọng đang bao phủ dần lấy cô. Lý Đỗng Lương thấy động tác này của cô liền khó chịu, bật cười châm chọc. "Cũng không phải lần đầu! Còn muốn già mồm?" Vân Thi Thi mím môi lắc đầu, đôi mắt vẫn quật cười trừng lên, trong con ngươi tràn đầy tơ máu, nhưng đến vẻ tức giận đó cũng khiến Lý Lương Đống điên đảo. Đúng là một người phụ nữ khiến cho người khác sinh lòng chinh phục! Lại sẽ khiến đàn ông sinh lòng thương tiếc! "Vân Thi Thi, theo tôi! Tôi sẽ cho cô bất cứ thứ gì mà cô muốn! Theo tôi, cô có thể nổi tiếng! Tôi sẽ cho cô tài nguyên, mở đường cho cô! Cô chỉ cần muốn thứ gì, chỉ cần nói với tôi, tôi sẽ thỏa mãn cho cô! Thế nào? Theo tôi, tôi sẽ chăm sóc cô, yêu cô! Làm người phụ nữ của tôi, đừng từ chối nữa!" Nói, ông liền hôn lấy gò má cô. Cô gái này, chính là viên thuốc phiện, có thể khiến người ta chết mê chết mệt! Càng nghĩ như vậy, động tác trên tay Lý Lương Đống càng mạnh, nôn nóng sẽ quần áo của cô ra, sờ lên vòng eo đẫy đà của cô, xâm nhập từng chút, từng chút một, nhìn thấy cơ thể cô đang từ từ hiện ra trước mắt, không nhịn được hưng phấn. Ông hít vào một hơi, cổ họng khô khốc, hơi thở vô cùng nóng bỏng. "Xoạt..." "Xoạt..." Âm thanh xé rách vang lên, Lý Lương Đống thô bạo xé từng mảnh áo trên người cô, trong nháy mắt bờ vai trắng như tuyết đã hiện ra trước mắt ông ta. Bàn tay hung hăng, giống như điên cuồng gặp nhấm vai cô, si mê thì thầm: "Qúa đẹp, thực sự quá đẹp..." Vân Thi Thi bị những động tác dồn dập của Lý Lương Đống làm cho choáng váng, cả người vội vàng, lý trí cũng bắt đầu buông xuống. Cô bắt đầu buông bỏ kiêu ngạo, buông bỏ tôn nghiêm, van xin: "Xin ông, xin ông... buông tha cho tôi..." Lý Lương Đống đang bị ngọn lửa dục vọng thiêu đốt, làm gì còn để ý đến lời van xin của cô? Lại nói, đàn bà trong giới giải trí này! Còn có mấy người trong sạch?