Lam Hân lẳng lặng nhìn cậu bé, không nói gi, đều là cô chưa đủ nỗ lực làm một người mẹ, Nhiên Nhiên cũng vì muốn kiếm thêm chút tiền, muốn gánh vác một phần áp lực của cô mới làm khổ mình như vậy. Lam Tử Nhiên khẽ cười, cánh môi trắng nõn khẽ hướng lên, nhẹ nhàng xoa xoa trán mẹ, cười nói: "Mẹ, tin tưởng Nhiên Nhiên, Nhiên Nhiên có thể làm được, cũng không làm lỡ việc học tập đâu." Lam Hân hít sâu một hơi, nhíu môi cười, đáy mắt lại tràn đầy sự yêu thương. Nói: "Nhiên Nhiên, nếu con đã đồng ý, vậy thì cứ ký đi!" Lam Hân vừa đồng ý, không chỉ Cẩn Nghiên thở phào nhẹ nhõm mà đáy lòng Lục Hạo Thành cũng thở phào nhẹ nhõm rất nhiều. Khóe miệng cong lên một độ cong quyến rũ. Đáy lòng Lục Hạo Thành kích động, trên mặt lại tỉnh bơ, anh là tay lão luyện kinh doanh trên thương trường, vui giận đều không hiện lên mặt, có thể nắm chắc cảm xúc của mình, càng có thể nắm chắc cảm xúc của đối phương. Anh nhìn Cẩn Nghiên, cười khách sáo nói: "Cô Nhạc, vậy chúng ta ký hợp đồng thôi!" "Được!" Cẩn Nghiên vui vẻ gật đầu. Đợi chính là câu nói này. Lục Hạo Thành đối với phụ nữ mà nói, là loại tồn tại không gì cưỡng nổi. Thế nhưng, Cẩn Nguyên và Lam Hân đều không phải loại phụ nữ hám tiền. Hai người lúc gặp Lục Hạo Thành đều không kích động giống như những người phụ nữ khác. Hai người thỉnh thoảng có chút bát quoái nhỏ, nhưng không phải loại bát qoái vốn dĩ đã có. Hợp đồng rất nhanh đã ký xong, Cẩn Nghiên và Nhiên Nhiên đều đã ký tên, tất cả đều rất thuận lợi. Lục Hạo Thành nhìn thoáng qua Nhiên Nhiên, đứng dậy nói: "Hôm nay là một ngày tốt, tôi mời khách, cô Nhạc và ngôi sao nhí của chúng tôi nhất định phải nể mặt tôi, ăn một bữa cơm mới có thể đi." " Được ạ! Lục tổng, sáng qua chúng ta mới có duyên gặp mặt, không thể cùng ăn sớm chút, vậy hôm nay cùng đi ăn bữa sáng nhé!" Nhiên Nhiên vui vẻ nói. "Hạo Thành!" Mọi người đang vui vẻ, ngoài cửa đột nhiên truyền đến âm thanh của Cố phu nhân. Lục Hạo Thành ngước mắt nhìn, chỉ thấy Cố phu nhân cả người khoan thai sang chảnh, dẫn theo Cố An An mỉn cười bước đến. "Dì Cố, có việc sao?" Lục Hạo Thành chớp mặt khôi phục vẻ lạn lùng. Cố phu nhân không vội trả lời câu hỏi của Lục Hạo Thành. Mà nhìn thoáng qua hai người Lam Hân và Cẩn Nghiên, hai người phụ nữ vừa này, vừa nhìn đã không phải loại người mềm mỏng gì. Lam Hân và Cẩn Nghiên nhìn nhau, Cẩn Nghiên thường qua lại với các tiểu thư và quý bà của gia tộc giàu có, cô vừa nhìn ra đã biết hai người này cũng là nhân vật lợi hại. Bà ta cười cười, nhìn Lục Hạo Thành nói: "Hạo Thành có khách à!" "Vâng!" Lục Hạo Thành lãnh đạm gật gật đầu. "Anh Hạo Thành!" Cố An An tủm tỉm cười nhìn Lục Hạo Thành. Ánh mắt Lục Hạo Thành trực tiếp nhìn phía Cố phu nhân, nói: " Dì Cố có việc sao?" Cố phu nhân nhăn mắt cười nói: "Là có chút chuyện, nhưng mà bây giờ không tiện nói, chúng ta ra ngoài ăn một bữa, vừa ăn vừa nói nha!" Lục Hạo Thành nghĩ cũng không nghĩ lập tức từ chối. "Dì Cố, thật ngại quá, cháu đã hẹn người khác rồi." Ánh mắt Lục Hạo Thành vô ý liếc Cố An An khôn ngoan một cái, Dì Cố đến cũng là vì người phụ nữ này. "Ồ! Vậy ta đến thật không đúng lúc, nhưng mà cũng không có chuyện lớn, nếu Hạo Thành con bận, vậy chúng ta nói ngắn gọn nhé!" Lâm Mộng Nghi nói xong, kéo Cố An An đến trước mặt mình, nói: " Hạo Thành, cháu cũng biết An An cũng học thiết kế, ta muốn An An đến công ty các cháu làm việc để nó học tập nhiều hơn, tập đoàn Lục thị các cháu là nghành công nghiệp may mặc lớn nhất thành phố Giang, đội ngũ thiết kế mỗi người đều là tinh anh, nó ở chỗ cháu nhất định có thể học hỏi được rất nhiều thứ."