Cẩn Nghiên nhướng mày nói, vẻ mặt có chút tức giận: "Việc này anh không quản nổi!" Lập tức, Cẩn Nghiên nhìn Lục Hạo Thành, nói: “Lục tổng, hôm qua đều nói rõ trong điện thoại rồi, nếu như không có ý kiến gì thì ký kết hợp đồng, Nhiên Nhiên nhà chúng tôi chiều này vẫn còn hoạt động, còn phải vội về thành phố Phàn." "Không vấn đề!” Lục Hạo Thành thẳng thắn đồng ý. Lam Hân nhìn thoáng qua Lục Hạo Thành, nhanh chóng lên tiếng nhắc nhở: “Nghiên Nghiên Nhiên Nhiên sắp vào tiểu học rồi, có lẽ không có thời gian đầu." Hợp đồng này ký kết, Nhiên Nhiên sẽ rất mệt. Cẩn Nghiên nhanh chóng nhìn Lam Hân một cái, sợ Lam Hân sẽ ngăn cản. Phí đại diện Lục Hạo Thành chi trả vô cùng cao, có thể khiến cả nhà bọn cô sống tốt. Cô ấy cười đứng dậy, thấp giọng nói bên tai Lam Hân: "Lam Lam, cậu không cần lo lắng việc này, Nhiên Nhiên không có nhưng Tiểu Quân có nha, hai anh em bọn nó ngoại hình giống nhau như đúc, ngay cả cậu có lúc còn không phân biệt được, cậu nghĩ xem, người ngoài có thể phân biệt được sao?” Lam Hân nghe vậy trực tiếp cau mày, Tiểu Quân từ trước tới giờ đều không thích loại việc xuất đầu lộ diện này. Cậu bé mỗi ngày đều ở nhà đọc sách, tuổi còn nhỏ đã nhận biết được rất nhiều chữ. Lam Hân thấp giọng nói: “Tiểu Quân sẽ không đồng ý đâu.” Cần Nghiên liếc Lục Hạo Thành vẫn luôn rất nhẫn nại chờ bọn cô. Lục Hạo Thành trong lời đồn không dễ nói chuyện như cô thấy hôm nay, đây là một cơ hội hiếm có. Không được, không thể bỏ cuộc. Cô lại thấp giọng nói: “Lam Hân, việc này cậu không cần quan tâm, tớ tự có cách thuyết phục Tiểu Quân, chỉ cần cậu đồng ý, vạn sự đại cát." "Nhưng không thể trì hoãn việc học của Nhiên Nhiên?" Lam Hân cảm thấy, ngày tháng bên nhau là được rồi, không thể khiến Nhiên Nhiên và Tiểu Quân mệt như vậy! Hai người phụ nữ kể tai nói chuyện trước mặt ba người đàn ông, ba người đàn ông lại có thể đỏ mặt. Âu Cảnh Nghiêu thực ra rất bất ngờ, Lam Hân đã kết hôn rồi. Hơn nữa Lam Tử Nhiên lại là con trai của cô ấy, điều này khiến anh càng bất ngờ. "Mẹ ơi, Nhiên Nhiên có thể mà, mẹ không cần lo lắng cho Nhiên Nhiên.” Nhiên Nhiên biết mẹ thương cậu. Nhưng mà, tiền của mẹ sau khi mua biệt thự căn bản bị rút hết rồi, cậu phải kiếm chút tiền làm mẹ thoải mái một chút. Lại nói, thù lao của “Vương quyền tiểu tử” không hề thấp. Ngoài ra, Kỳ Kỳ thích vẽ tranh mà nguyên liệu đều rất đắt, tiền lương của mẹ và các khoản chi tiêu cả nhà cậu còn phải tiết kiệm chút mới đủ dùng. Cấn Nghiên cười nói: “Giảm đốc Lam, nhìn xem, Nhiên Nhiên người ta đã đồng ý rồi, cậu đó? Đừng có ngăn cản tiền đồ của con trai mình." Lam Hân trừng cô ấy một cái, đi tới trước mặt Lam Tử Nhiên, nghiêm túc nói: “Nhiên Nhiên, con sắp đi học rồi, mẹ không muốn con bỏ lỡ việc học tập.” Nhiên Nhiên lại cho cô một nụ cười an tâm, âm thanh mềm mại có thể làm mềm nhũn lòng người: "Mẹ ơi, mẹ yên tâm, mấy chuyện này Nhiên Nhiên có thể hoàn thành trước khi nhập học, một khi nhập học thì sẽ không nhận bất kỳ bộ phim nào nữa." Mộc Tử Hoành ở một bên nhìn, đáy lòng ngưỡng mộ không ngừng! Đây nếu như thực sự là con trai Hạo Thành, anh nhất định sẽ ngưỡng mộ đố kỵ chết mất. Dưới trần gian sao lại có một đứa trẻ đáng yêu hiểu chuyện như này chứ? Con trai nhà chị gái anh, lớn hơn Lam Tử Nhiên hai tuổi. Vẫn sống những ngày cơm dâng tận miệng, áo mặc tận tay. Vừa tan học về nhà lập tức ôm cái điện thoại chơi PUBG! Chưa bao giờ chủ động làm bài tập, chuyện gì cũng để anh lo lắng. Còn đứa bé trước mắt anh đây, quả thực hiểu chuyện khiến người ta phải đau lòng. Lục Hạo Thành tạo nghiệp chướng mà! Năm nay sắp soán ngôi người giàu nhất nước A, vậy mà con trai cậu ta phải vì cuộc sống mà tí tuổi đã làm những việc đứa trẻ bình thường làm không được, đây không phải tạo nghiệp thì là gì?