Lục Hạo Khải cười nói: “Tư Ân, mấy chuyện này em không hiểu đâu, trở về đi.” Lục Tư Ân nhìn anh trai vẻ mặt không tình nguyện, “Anh còn coi em là trẻ con sao?” Lục Hạo Khải nhìn thoáng qua em gái, cô em gái này của hắn rất ngoan ngoãn, cũng rất lương thiện, nhưng có một số việc, không phải lương thiện là có thể giải quyết. “Ân Ân, anh đưa em đi du học nhé.” “Không cần!” Lục Tư Ân vừa nghe đã muốn từ chối. “Anh, em đã đến tuổi lập gia đình rồi, còn du học gì chứ?” Lục Hạo Khải cười nói: “Vậy em muốn gả cho ai?” Vẻ mặt Lục Tư Ân thẹn thùng cười cười: “Anh, anh cảm thấy anh Tử Hoành thế nào?” Lục Hạo Khải vừa nghe, hơi nhíu mi, nghiêm túc nhìn em gái: “Ân Ân, sẽ không phải em thật sự coi trọng Mộc Tử Hoành chứ?” Lục Tư Ân nghi ngờ hỏi: “Anh, có vấn đề sao?” Mấy năm nay không phải mình vẫn đều thích anh Tử Hoành sao? Cha cũng nhìn ra. Lục Hạo Khải khẽ lắc đầu, hắn hiểu Mộc Tử Hoành, Mộc Tử Hoành sẽ không thích đứa nhỏ như Ân Ân. Ân Ân tựa như bông hoa trong nhà kính, một khi rời khỏi nhà kính, cũng không có khả năng chăm sóc bản thân. Máy năm nay mẹ che chở nó quá tốt, luôn sống cuộc sống như công chúa, chưa bao giờ vào phòng bếp, là cô gái luôn bước ra từ tiệm nail và spa làm đẹp. “Ân Ân, anh ta không phù hợp với em.” Mộc Tử Hoành cũng là con nhà thế gia, gia đình kinh doanh về thực phẩm, đồ uống, so với các thế hệ trước cũng được xem là người đi đầu, so sánh gia thế, cũng rất môn đăng hộ đối, nhưng Mộc Tử Hoành cùng Lục Hạo Thành cùng chung một thuyền, đối với nhà bọn họ đều không thuận mắt. Ấn Ân nếu thật sự coi trọng anh ta, nhất định sẽ bị tổn thương. “Vì sao? Anh, anh nhất định phải giúp em, anh ấy vẫn luôn làm ở công ty của anh cả, bề bộn nhiều việc, em gọi điện thoại qua, anh ấy hoặc là không nghe, hoặc là nói rất bận, luôn luôn bận rộn như vậy!” Khuôn mặt xinh đẹp của Lục Tư Ân không chút nào che dấu tình cảm dành cho Mộc Tử Hoành. Cô thích anh Tử Hoành đã rất nhiều năm. Lục Hạo Khải bất đắc dĩ cười, nói: “Ân Ân, anh ta đã rõ ràng cự tuyệt như vậy, em còn không từ bỏ sao?” Lục Hạo Khải thật sự hết cách, con bé này là không đâm vào tường phía nam không quay đầu sao? Lục Tư Ân bỗng nhiên tức giận: “Anh, sao có thể nói như vậy chứ? Anh ấy làm ở công ty anh cả, vốn cũng rất bận, em cũng thường xuyên thấy anh ấy đi xã giao, đúng là rất nhiều việc, không phải lấy lý do cho có.” Lục Hạo Khải không biết nên nói như thế nào với cô em ngốc của mình, đàn ông nói bận với phụ nữ đều lấy lý do cho có lệ. Lúc Cố An An tìm hắn, hắn đều lấy cớ bận rộn, hơn nữa lúc đó hắn không bận việc, mà là bận ôm mỹ nữ, tận hưởng sự dịu dàng. Cố An An hiện tại đang tĩnh dưỡng, không thể làm gì, hắn chỉ có thể ra bên ngoài, nên lấy cớ là bận. Cô em gái ngốc thật sự là rất đơn thuần. “Ân Ân, nghe lời, anh sẽ tìm cho em một người tốt hơn, Mộc Tử Hoành không thích hợp.” Lục Tư Ân tức giận, lập tức đứng dậy, nhìn anh trai gầm lên một tiếng: “Anh, đừng chỉ suy nghĩ cho bản thân, chưa bao giờ sẽ vì em gái anh mà suy nghĩ một chút, ở thành phó Giang, ngoại trừ nhà họ Có, họ Mộc, họ Âu, họ Tô, còn có mấy nhà thế gia, không ai so với anh Tử Hoành thích hợp hơn cả. Hơn nữa mẹ anh ấy cũng tốt lắm, nếu em có thể gả vào nhà họ Mộc, đối với hai nhà đều có lợi.” LÚC lao KHAI25 0 0” Thật lâu không thấy em gái nổi giận, hắn cười nói: “Ân Ân, đừng sốt ruột, em muốn có được Mộc Tử Hoành, phải động não.” Ấn Ấn nói không sai, gia thế của Mộc Tử Hoành cũng không bình thường, Ân Ân gả cho anh ta, với nhà họ cũng là một sự trợ giúp. Lục Tư Ân nháy mắt cười tủm tỉm, “Anh, cần động não thế nào? Em thường xuyên hẹn anh ấy, toàn bị người ta bảo bận không gặp.” Lục Hạo Khải cười thần bí, nhìn thoáng qua ăn mặc của em gái. Về cách ăn mặc, Ân Ân luôn phối hợp theo phong cách dịu dàng động lòng người, cô gái nhỏ như vậy rất dễ khơi dậy ham muốn bảo vệ của đàn ông. “Ân Ân, biện pháp tốt nhất chính là gạo nấu thành cơm, hơn nữa quan hệ hai nhà cũng coi như không tồi, chỉ cần để cha mẹ anh ta biết, hai người ở bên nhau, nhà bọn họ cũng không muốn mất mặt, sẽ để Mộc Tử Hoành cưới em.” Lục TỪ Ấn: Ta 0À, 5 “Anh, đây không phải giống chuyện của anh sao? Anh có chút lương tâm được không?” Thổ Hạo Khải: 5… v2” Hắn sao lại không có lương tâm 2 Đây biện pháp tốt nhất hiện tại. Hắn hỏi ngược lại: “Vậy hiện tại em có cách nào tốt hơn sao?” Lục Tư Ân vẻ mặt ảm đạm, vì không có cách, mới đến tìm anh trai. “Anh, như vậy không được, nếu em thật sự làm như vậy, anh Tử Hoành sẽ chán ghét em.” Lục Tư Ân không đồng ý cách này. Lục Hạo Khải cũng biết, làm như vậy thì rất hỗ thẹn. Nhưng Mộc Tử Hoành vẫn luôn từ chối Ân Ân, chính là không thích Ân Ân, nếu nói như vậy. …… Ngón tay thon dài của Lục Hạo Khải nhẹ nhàng vuốt cằm. Một lát sau, hắn nói: “Ân Ân, hay là như vậy, em liều chết theo đuổi thử một lần? Như anh mà nói, nếu có phụ nữ chủ động theo đuổi, làm nũng bán manh, người đàn ông nào bị quấn lấy, sẽ rất tự hào, dần dần chỉ thấy mỗi người đó.” Lục Tư Ân: “2 2” Đây là loại kế sách gì vậy, không phải muốn cô tự tìm đường chết sao? Cô khinh thường liếc qua “Anh Tử Hoành và anh không giống nhau, anh là đàn ông xấu, anh Tử Hoành không phải.” Ác Tà Nhu ” Khóe miệng Lục Hạo Khải cứng đờ, đây là em gái ruột của mình sao? “Lục Tư Ân, em xác định mình là em gái anh sao?” Có em gái nào sẽ nói anh trai ruột của mình như vậy chứ? May mắn trên đầu hắn còn không có bãi cỏ xanh, nếu không, Lục Tư Ân còn không biết sẽ nói về hắn như thế nào nữa. Lục Tư Ân cười lạnh: “Anh, dấu hiệu đàn ông xấu đầu tiên, danh sách bạn bè Wechat đa số là nữ, bởi vì có nhiều sự lựa chọn, không sợ thất bại, hôm nay đắc tội em này, ngày mai còn có người bổ sung, thứ hai, di động sẽ đỗ chuông không ngừng. Tay cũng hoạt động hết công xuất, bởi vì cần phải thả thính nhiều cô.” Lục Tư Ân nói xong, vẻ mặt không vui mà. rời đi. Lục Hạo Khải hoàn toàn ngơ ngác, tựa hồ không tin, em gái mình sẽ nói ra những lời này. Tập đoàn Lục Thị! Lam Hân sau khi xong việc, nhớ tới đã lâu không đăng nhập weibo, trước đó đã đăng một số tác phẩm nhỏ, rất nhiều người yêu thích thiết kế của cô. Trong khoảng thời gian này xảy ra rất nhiều chuyện, cô cũng chưa kịp nhìn xem. Vừa mở weibo, Lam Hân xem qua một lần, bỗng nhiên toàn nhìn thấy những lời chửi rủa. T00) Giá, ” Lam Hân vẻ mặt hoang mang, việc này có vẻ nghiêm trọng rồi.