Lam Hân vừa ngồi vào chỗ của mình, Lục Hạo Thành đã rướn mắt lên, khẽ liếc nhìn cô một cái. Lam Hân đúng lúc đó cũng ngước mắt lên nhìn, hai người mặt đối mặt, một bên nhẹ nhàng ấm áp, một bên thản nhiên, thờ ơ. Lục Hạo Thành từ từ quay đi, khẽ mỉm cười. Phòng họp rộng rãi sáng sủa, các trưởng phòng ban cũng đã đến đầy đủ, ngồi quanh chiếc bàn họp hình bầu dục, nhìn thấy nụ cười của Lục Hạo Thành, tất cả mọi người đều sửng sốt. Trong không khí nghiêm túc của các cuộc họp, họ hiếm khi thấy Lục Hạo Thành cười vui như thế bao giờ. Thực ra thì chẳng phải hiếm khi, chính xác là chưa bao giờ bắt gặp nụ cười của anh. Từ trước đến nay, anh rất nghiêm túc trong công việc, nghiêm túc đến mức khi đến họp ai cũng lo lắng, vì chỉ cần một lỗi nhỏ thôi cũng sẽ bị nhắc nhở, đôn đốc cải thiện. Nếu lần sau lại lặp lại lỗi như thế nữa, thì khỏi phải bàn, ngoài việc bị phê bình cho một trận thì còn phải đối mặt với vẻ lạnh lùng, nghiêm túc đáng sợ của anh nữa. Âu Cảnh Nghiêu nói: “Giám đốc Lục, đây là danh sách những người được tuyển chọn làm người phát ngôn cho bộ sưu tập mùa này, anh xem qua đi.” Trong cuộc họp, vẻ mặt ai cũng rất nghiêm túc. Lục Hạo Thành nói: “Cậu hãy chiếu lên màn chiếu đi để mọi người cùng xem và bình chọn.” “Ừm!” Âu Cảnh Nghiêu đứng dậy làm theo yêu cầu của Lục Hạo Thành, một lúc sau, trên màn chiếu hiện ra một loạt các mỹ nữ, ai ai cũng đẹp nghiêng nước nghiêng thành. Âu Cảnh Nghiêu giới thiệu: “Có tất cả sáu người, đều rất phù hợp với chủ đề mùa này của chúng ta.” Âu Cảnh Nghiêu nói xong, quay sang nhìn Lam Hân, nói: “Trưởng phòng Lam, em là người thiết kế, em thấy ai hợp với bộ sưu tập nhất?” Lam Hân gật đầu nói: “Thư ký Âu, anh hãy chiếu lại một lần nữa đi.” “Được! Âu Cảnh Nghiêu phát lại ảnh của sáu người một lần nữa. Lam Hân quan sát rất tỉ mỉ, thương hiệu nổi tiếng hay không cũng nhờ có sức hút của người phát ngôn vậy nên mỗi một mùa, tập đoàn Lục Thị đều mời những ngôi sao nỗi tiếng mùa đó đến để làm phát ngôn đại diện. Phải bỏ ra một khoản tiền lớn để thuê các ngôi sao đến làm người phát ngôn đại điện, nhưng bù lại tiếng tăm của thương hiệu sẽ được quảng bá nhanh chóng, cùng với đó là thúc đẩy lượng tiêu thụ và phát triển của cả tập đoàn Lục Thị. Vậy nên, xét về độ nỗi tiếng, nghề nghiệp, ngoại hình, tính cách, phẩm chất, mặt nào của người đại diện cũng phải xem xét kĩ lưỡng, không được để xảy ra sai sót. Với tư cách là trưởng phòng thiết kế, Lam Hân cần phải có ý tưởng sáng tạo mạnh mẽ, làm sao để khách hàng vừa nhìn thấy ngôi sao đó liền nhớ tên họ, biết họ đại diện cho sản phẩm nào, cách truyền đạt thông tin khéo léo, thông minh như vậy cũng là vấn đề rất quan trọng. Việc lựa chọn người đại diện có ngoại hình, phẩm chất phù hợp, trùng khớp với sản phẩm cũng đóng vai trò quan trọng để có thể khiến sản phẩm tăng vẻ đẹp đa chiều và sức hấp dẫn. Lam Hân xem xong một lượt liền nói: “Tôi nghĩ, Dương Thanh Vận hợp với sản phẩm của chúng ta hơn cả, nhìn ngoại hình và khí chất của cô ấy, tôi tin chắc rằng cô ấy có thể làm nỗi bật được vẻ đẹp hoàn mỹ của sản phẩm.” Âu Cảnh Nghiêu nhìn Lam Hân với ánh mắt đầy ngưỡng mộ, nói: “Trưởng phòng Lam, em quả là có con mắt thẳm mỹ tỉnh tế, ban đầu xem tôi cũng ngắm cô ấy luôn đó.” Mộc Tử Hoành cũng cười nói: “Tôi vừa nhìn qua cũng chọn cô ấy luôn, phẩm chất vẹn toàn, từ lúc nỗi tiếng đến giờ chưa hề có tai tiếng gì cả, nhưng phí thuê cô ấy làm người đại diện chắc sẽ đắt hơn bình thường.” Đương nhiên, điều này không phải điều anh phải quan tâm, lo lắng. Đây là điều mà Lục Hạo Thành nên quan tâm, lo lắng mới phải. Lục Hạo Thành vẫn yên lặng lắng nghe, không nói lời nào. Dương Tịnh cũng nói: “Tôi cũng cảm thấy Dương Thanh Vận rât phù hợp, danh tiêng của cô ây trước giờ rất tôt. Lục Hạo Thành nhìn quanh một lượt ý kiến của các trưởng phòng ban khác, họ đều gật đầu tán tán thành. Lục Hạo Thành nghiêm nghị nói: “Vậy thì chúng ta sẽ chọn cô ấy.” Sau đó, anh quay sang nhìn Mộc Tử Hoành, nói: “Giám đốc Mộc, cậu phụ trách đi mời cô ấy nhé.” Mộc Tử Hoành co rúm người lại, nói: “Tại sao lại là tôi đi chứ? Đây là nhiệm vụ của trưởng phòng Lam mới đúng.” “Cô ấy còn bận nhiều việc!” Lục Hạo Thành vội nói. Mộc Tử Hoành bắt mãn vặn lại: “Vậy tôi thảnh thơi lắm chắc?” Lục Hạo Thành thờ ơ nhìn anh, nói: ” Dạo gần đây tôi thấy cậu đang rảnh rang mà, theo như giá trên thị trường của Dương Thanh Vận thì phí đại diện khoảng 3 triệu tệ, nhưng tôi cần cậu đi để phát huy tài ăn nói của mình, thương lượng hạ giá.” “He he …” Mộc Tử Hoành nghe xong, nguyện chết ngay tại chỗ còn hơn đi làm việc đó. Người ta bây giờ là người nổi tiếng, sự nghiệp xán lạn, nếu hạ thấp giá thì liệu cô ấy có đồng ý đến làm không? Lục Hạo Thành không thèm ngó ngàng gì đến thái độ của Mộc Tử Hoành, nghiêm nghị nói: “Mọi việc cứ thế mà làm đi!” Quyết định dứt khoát như vậy khiến Mộc Tử Hoành không còn đường nào trốn việc nữa. Âu Cảnh Nghiêu cũng đồng tình với quyết định đó, hỏi thêm: “Vậy người phát ngôn đại diện cho trang phục trẻ em là ai2” Trang phục trẻ em mà họ thiết kế cũng là kiểu mẫu cao cấp, được bán với giá khá cao trong các cửa hàng lớn trên thị trường. Kể từ khi thành lập công ty, đối tượng khách hàng mà kế hoạch phát triển của họ hướng tới chính là những khách hàng giàu có. Hiện tại, mọi quyết định của tập đoàn Lục Thị đưa ra đều rất họp lí, nguồn thu kinh doanh của họ cũng rất đáng ngưỡng mộ. Bây giờ họ đã có thêm Lam Hân tiếp sức với những thiết kế độc đáo, đầy sức hút do tự tay cô thiết kế ra. Hạo Thành cũng là người có tầm nhìn xa trông rộng, kể từ khi Lâm Hiểu Mạn nghỉ việc, trong số những nhà thiết kế được giới thiệu vào làm, Lục Hạo Thành vừa xem các thiết kế của họ đã nhắm chọn ngay thiết kế của Lam Hân. Có thể nói, Lục Hạo Thành cũng là một thiên tài trong lĩnh vực này. Lục Hạo Thành liếc nhìn Lam Hân, nói: “Người phát ngôn đại diện cho trang phục trẻ em thì mời Lam Tử Nhiên đi.” Lam Tử Nhiên là con trai anh, đương nhiên anh sẽ chọn cậu bé rồi, vả lại, trong số những ngôi sao nhí đang nỏi hiện tại thì con trai anh Lam Tử Nhiên cũng là người có tiền đồ xán lạn nhát, cũng là người thích hợp nhất để đại diện cho trang phục nhí của công ty anh mùa này. Hiện tại, công ty anh đang tập trung kinh doanh các sản phẩm thời trang cao cấp, là mô hình kết hợp từ tự thiết kế, tự sản xuất cho đến tự kinh doanh, hiện đã đứng ở vị trí thứ 6 trong bảng xếp hạng 10 thương hiệu hàng đầu. Ba năm tới, anh sẽ đặt kinh doanh thương hiệu lên hàng đầu, nỗ lực mở rộng lĩnh vực thời trang hiện có, tăng cường hơn nữa hợp tác quốc tế. Anh muốn đưa tập đoàn Lục Thị trở thành công ty dẫn đầu trong ngành thời trang trong nước. Anh sẽ giúp Lam Lam thực hiện ước mơ của cô. Bây giờ, công ty anh đang có sức ảnh hưởng lớn trên thị trường, là thời điểm tốt để vươn mình phát triển. Lam Hân ngạc nhiên nhìn Lục Hạo Thành, nói: “Giám đốc Lục, có điều….con trai tôi còn phải đi học nữa.” Lục Hạo Thành cũng hiểu ý này của cô, nói: “Trưởng phòng Lam, em cứ yên tâm, sẽ không ảnh hưởng đến việc học của thằng bé đâu, sẽ chỉ quay phim, chụp ảnh vào thứ bảy và chủ nhật thôi.” Lam Hân không biết phải viện cớ gì để phản đối lại quyết định này nữa, một khi anh đã quyết chọn Nhiên Nhiên rồi thì cô còn biết nói gì nữa đây? Là một diễn viên thì cần có kinh nghiệm dồi dào, nếu lần này cô từ chối thì chẳng khác nào ngăn cản sự nghiệp phát triển của Nhiên Nhiên cả. Đây là lần đầu tiên Lam Hân nói Nhiên Nhiên là con trai mình trước mặt mọi người, khiến mọi người không khỏi ngạc nhiên Và ngưỡng nộ. Lam Hân gật đầu, nói: “Nhưng để tôi hỏi ý kiến thằng bé xem sao đã.” Lục Hạo Thành đáp: “Được chứ!” Theo như hiểu biết của anh về Nhiên Nhiên, Nhiên Nhiên chắc chắn sẽ đồng ý. Dẫu vậy, anh vẫn quay sang nhìn Mộc Tử Hoành và nói: “Giám đốc Mộc, mời phát ngôn đại diện của trang phục trẻ em cũng do cậu phụ trách nhé!” Mộc Tử Hoành nghe đến đây thì vui mừng tán thành. Anh gật đầu đồng ý, nói: “Chuyện này cứ để tôi lo.” Lục Hạo Thành gật đầu nói: “Về phí phát ngôn đại diện thì để thằng bé đưa ra giá nhé.” “E hèm …” Mộc Tử Hoành nghe xong lời này liền bị sặc, suýt chút nữa thì tự cắn đứt lưỡi mình.