Anh ta lập tức cảm thấy căng thẳng, chuyện sinh con có liên quan gì? Thật ra Âu Cảnh Nghiêu làm sao biết được Lục Hạo Thành đang muốn khoe khoang với anh ta. Âu Cảnh Nghiêu suy nghĩ một lát vẫn thấy khó hiểu, anh ta cho rằng hôm nay Lục Hạo Thành đã bị trúng gió rồi. Mà ở tập đoàn Lục Trăn, trong phòng làm việc của Tần Ninh Trăn, thư ký của cô ta là Vương Diên bước vào phòng. Vương Diên đã bước sang tuổi trung niên, anh ta trông rất dày dặn kinh nghiệm với nụ cười dịu dàng luôn thường trực trên gương mặt. Mái tóc đen của anh ta được cắt tỉa gọn gàng làm nổi bật phong cách thời thượng, mấy sợi tóc mái trên trán bồng bềnh bay trong gió trông vừa anh tuần lại vừa chín chắn. Có điều nụ cười của anh ta cũng mang vài phần nguy hiểm, rất giống với nụ cười nham hiểm trong truyền thuyết. Tần Ninh Trăn đưa cánh tay trắng nõn nâng một tách cà phê lên miệng rồi nhấp một ngụm, sau đó cô ta nhìn về phía Vương Diên cười nói: “Thư ký Vương, có vẻ tâm trạng anh đang rất tốt, lần này xem ra thu hoạch không nhỏ.” Vương Diên dịu dàng cười, nói: “Thưa phu nhân, lần này có lẽ tôi sẽ mang đến một niềm vui bất ngờ cho phu nhân.” Vương Diên cười một cách quái dị, anh ta lấy một xấp ảnh trong chiếc phong bì màu trắng ra rồi đưa tới trước mặt Tàn Ninh Trăn, nói: “Phu nhân xem những tấm ảnh này đi, chắc chắn phu nhân sẽ cảm thấy hứng thú với chúng.” “Ò!” Tần Ninh Trăn cầm máy tắm ảnh lên xem, cô ta nhìn ba người trong bức ảnh rồi hơi nhíu mày. Ba người trong ảnh không ai khác chính là Lục Hạo Thành, Lam Hân và Lam Tử Tuần, trong ảnh ba người họ đang cùng nhau ăn cơm. “Người này chẳng phải là trưởng phòng Lam của công ty anh ta sao? Còn đứa trẻ này là ai?” Tần Ninh Trăn nhíu mày. Nhìn thấy đứa bé bên cạnh Lục Hạo Thành, trong lòng cô ta rất khó chịu, cô ta muốn khiến cho Lục Hạo Thành phải trắng tay, thậm chí không cho phép anh có Vợ và con. Cô ta có thể ép buộc mẹ của anh không xuất hiện thì cũng có thể khiến cho Lục Hạo Thành không còn đường lui. “Tuy nhiên, tên khốn Lục Hạo Thành kia còn có ba trợ thủ đắc lực là ba người bạn tốt của anh ta, mấy năm nay xe ra anh ta lại càng được sống sung sướng hơn.” Tần Ninh Trăn nghĩ. “Đứa bé này là con của Lam Hân.” Vương Diên cười nói. “Cái gì? Lam Hân là phụ nữ đã có chồng sao?” Đôi mắt phượng sắc nhọn của Tần Ninh Trăn tràn ngập vẻ kỳ quái. Chết tiệt! Cô ta tính sai rồi. Lần này bởi vì chuyện của Cố An An mà khiến Tiểu Khải phải khó xử. Đáng giận hơn nữa là, Cố An An lại chạy tới công ty của Lục Hạo Thành làm việc, trong lòng cô ta còn nhớ tới Lục Hạo Thành sao?” Tần Ninh Trăn đã nghĩ rất nhiều về chuyện xảy ra tối hôm đó, chỉ có một khả năng duy nhất đó là Cố An An bị Lục Hạo Thành phản đòn. Chuyện tối hôm đó được dàn xếp cần thận và bí mật, đến cô ta cũng không thể điều tra ra, rốt cuộc vấn đề nằm ở đâu? “Không sai, tuy nhiên Lam Hân không chỉ có một đứa con trai, cô ta còn có một đứa con nữa chính là ngôi sao nhí đang nổi đình nổi đám khắp nơi thời gian gần đây, đứa bé tên Lam Tử Nhiên, nó và đứa bé trong ảnh là hai anh em sinh đôi. Nhân tiện tôi cũng đã điều tra qua một số thông tin về Lam Hân, phát hiện cô ta là một người rất bí ẳn, thân thế của cô ta bị người ta xóa sạch không chút dấu vét, tôi hoàn toàn không điều tra ra thân thế của cô ta. Nếu lần này con trai cô ta không xuất hiện ở Giang Thành thì cũng không ai biết được cô ta đã kết hôn, hơn nữa đã có con.” Vương Diên cảm thấy hơi kỳ lạ, anh ta đã điều tra rất nhiều người nhưng thân thế của Lam Hân là thứ khiến anh ta đau đầu nhát. Chỉ cần điều tra được thông tin về Lam Hân cô ta sẽ có được môt con ngựa gỗ công kích, cũng giống như có người có thể bảo vệ cô ta vậy. Tần Ninh Trăn kinh ngạc nhìn Vương Diên, hỏi: “Đến cả anh cũng không điều tra ra lai lịch của Lam Hân?” “Ừm! Không điều tra ra, phía Lục Hạo Thành cũng đang điều tra Lam Hân nhưng cũng không tra được gì, mấy ngày nay Mộc Tử Hoành vẫn đang chạy đôn chạy đáo khắp nơi.” Vương Diên cau mày nói. “Ò! Lục Hạo Thành cũng có hứng thú với Lam Hân sao?” Tần Ninh Trăn cười một cách quỷ dị, cô ta có hứng thú với Lam Hân là do Lục Hạo Thành có hứng thú với Lam Hân.