*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cô đứng dậy, nhìn thần sắc khôi phục rất nhiền! “Tôi đi đây.” Lục Dật Kha có chút không nõ nhìn cô, “Tử Tư, ngày mai con có thê đến thắm cha không?” Lục Tư Tư nói, “cha, tôi phải làm việc, không có nhiều thời gian như vậy. Lục Dật Kha kích động nói: “Sao con gái của ta chỉ có thê quan tâm đến công việc chứ Bất động sản của cha, đủ cho con ăn mười đời, đi làm đệ làm gì, con trở vê đây, cha nuôi con. Lục Tư Tư cười cười, đột nhiên phát hiện, cha buông bỏ, tất cả mọi đi) TT ngược lại trở nên rất có lương tâm, lời này, nêu mấy năm trước nói ra thì tốt biết bao. “Quên đi, những bát động sản đó, giữ lại cho cháu trai của ông đi, tôi chỉ muôn một phân của tôi, còn nữa, tôi hiện tại cŨng rât có tiền, tuy răng không có nhiều bằng ông, nhưng cũng đủ cho tôi ăn cả đời.” Kiếp sau cô còn không biết mình sinh ra ở đâu. “Tư Tư, nha đâu con, cha hiện tại chỉ có tài sản cùng chị em hai người con, những tài sản này, tương lai đêu là của chị em con. Cho nên, Tư Tư, hay là con chuyển về ở cùng cha, được không.” Lục Dật Kha cười đến vẻ mặt yêu thương nhìn con gái, con gái mêm lòng, dù sao cũng không buông được ông ta. Lục Tư Tư nhìn thoáng qua biệt thự hoa lệ, nhướng mày cười cười, ” ‘xem biểu hiện sau này của ông đã, ông. đối với A Thành và tật cả mọi người đêu tốt, tôi sẽ cân nhắc.” Dù sao, cô cũng không thể dựa vào nhà Lam Lam cả đời. Có một cuộc họp đặc biệt ngày hôm nay, và cá nhân anh phải có mặt. Từ tầng 1 đến tầng 25, Âu Cảnh Nghiêu và Ninh Phi Phi, Dư Tư Vận đã chuẩn bị sẵn sàng tài liệu chờ anh. Dư Tư Vận đây là lần đầu tiên nhìn thấy Lục Hạo Thành. Nhìn trên tạp chí và trên mạng, toàn bộ sự nôi tiêng của anh rât cường đại, tuần mỹ vô song, khí chât bá đạo mà tràn ngập khí tức sắc bén. Lúc này nhìn thầy người thật, khiên cho người ta cảm nhận một loại khí tức vô cùng lạnh lẽo, thậm chí mang, theo một cô lệ khí, thật giông như, bất kỳ một người nào trên thê giới này đều không thể làm cho anh trở nền ôn nhu. “Chào Lục tổng.” Ninh Phi Phi chào hỏi. Thanh âm lại kéo về suy nghĩ của Dư Tư Vận. Cô ta cũng ôn nhu nói “chào Lục tổng” Lục Hạo Thành ánh mắt lạnh nhạt gật đầu, “Tài liệu đã chuẩn bị xong chưa?”.