Lâm Hạo Thiên dám đảm bảo, tuyệt đối là lần đầu nhìn thấy. Lúc thấy cô ấy cười nói, môi đỏ hé mở, hơi thở như hoa lan thoang thoảng tỏa ra từ kẽ răng tinh xảo, tựa như tuyết liên vô hình nở rộ khắp nơi trong không khí, hương thơm đặc biệt, lại vô hình chung bắt được. Ánh mắt anh ta rơi trên mái tóc tơ mềm mại của cô, không hổ là kiệt tác của ông trời, ngay cả chất tóc cũng mềm mại như thế lại tỏa ra hương thơm thanh mát. "Hạo Thiên!" Đột nhiên, sau lưng truyền đến âm thanh trong trẻo như ngân chuông, giống như tiếng chim hót véo von vui tai. Lam Phần từ trong gương nhìn người mới đến, vậy mà lại là Cố An An, thật đúng là oan gia ngõ hẹp, ở đây cũng chạm phải cô ta. "Yo! Hóa ra là cô Cố đến, mời ngồi xuống.” Lâm Hạo Thiên cười nói, nhưng không quay đầu nhìn Cố An An, chỉ hơi liếc cô ta một cái từ trong gương. Cố An An thấy Lam Hân cũng ở đây, đáy lòng không hiểu sao lóe lên tia tức giận. Thân phận cô ta như vậy sao có thể đến đây? Đúng rồi, tối nay cô ta là partner của anh Hạo Thành. Trong lòng cô ta cười lạnh, xem ra, Lục Hạo Thành cũng không có quan tâm Lam Hân như vậy. Vốn dĩ Lục Hạo Thành ngồi ở phòng nghỉ, sau khi Lam Hân rời đi, một mình anh ngồi nhạt nhẽo liền ra sân thượng ngắm phong cảnh, Cố An An lại không nhìn thấy anh. Cô ta mỉm cười, giọng nói trong trẻo động lòng người: “Hạo Thiên, thời gian em gấp, có thể giúp em làm tóc trước được không.” Với mối quan hệ của cô ta và anh Hạo Thành, Hạo Thiên nhất định sẽ đồng ý, cô ta phải cho Lam Hân nhìn thấy, ai mới là người phụ nữ có tư cách đứng bên anh Hạo Thành nhất. Tối nay, anh Hạo Thành chính là của cô ta. Lâm Hạo Thiên bỗng nhiên quay người, liếc nhìn Cố An An xin lỗi, nhưng lời nói ra một chút cũng không xin lỗi: “Cô Cố, cho dù thời gian cô gấp cũng chỉ có thể đổi một nhà tạo mẫu khác, chỗ tôi còn đang bận, nếu như cô không quá vội thì vào trong phòng nghỉ ngồi một lúc, vị tiểu thư này rất nhanh sẽ có thể làm xong!” Cố An An nghe vậy, vẻ mặt thoáng cái trắng bệch, cô ta chau mày liếc nhìn Lâm Hạo Thiên, anh ta vậy mà không cho cô ta mặt mũi. "Vậy anh nhan lên chút, tôi phải đi gặp anh Hạo Thành, nếu như muộn thì anh biết tính khí anh ấy rồi đấy.” Cố An An nói xong, lập tức bước vào phòng nghỉ. Lâm Hạo Thiên nhìn bóng lưng cô ta, chỉ có thể cười cười. Vị đại tiểu thư này của Cố gia, nhìn thì ngoan ngoãn như con cừu nhỏ, nhưng tính khí cô đại tiểu thư này thực không nhỏ. Lam Hân liếc nhìn bóng lưng của Cố An An từ trong gương, Lục Hạo Thành đang đợi Cố An An sao? Không có, rất hiển nhiên, cô ta dùng lời này để chèn ép Lâm Hạo Thiên. Bởi vì, người ngồi ở đây là cô. Chút tâm tư nhỏ đó của Cố An An, nếu như là bảy năm trước, cô thực sự nhìn không ra, có điều hiện tại, cô vừa nghe đã biết Cố An An muốn làm cái gì? Aizz! Cô không có ý định gây thù với bất kỳ ai, nhưng luôn vô ý chuốc thù. "Cô Lam Hân, chất tóc này của cô tốt, đẹp tự nhiên là tốt nhất, chỉ cần dùng kẹp tóc pha lê kẹp nhẹ lên đỉnh đầu, cô đã rất đẹp rồi." Lâm Hạo Thiên quan sát hình dáng khuôn mặt cô, tạo hình của cô đã được định hình trong đầu anh ta, việc tiếp theo sẽ thuận tay hơn chút. Lam Hân gật đầu cười, nói: “Được! nghe nói anh là nhà tạo mẫu tóc lợi hại nhất thành phố Giang, rất nhiều danh viện đều đến đây, còn có rất nhiều minh tinh đều ngưỡng mộ mà đến. Họ đều muốn anh tạo kiểu tóc, hôm nay tôi có dịp để anh tạo kiểu tóc cho tôi, quả thực là may mắn!” "Ha ha..." Lâm Hạo Thiên vừa nghe không nhịn được mỉm cười sảng khoái. Cũng có chút đắc ý trả lời: “Thực sự có chuyện như vậy.”