Lam Hân nhìn thấy ánh mắt hâm mộ của cô nàng, cười cười: ” Phi Phi, tâm trạng của cô trong khoảng thời gian này nhìn cũng không tôi chút nào, cũng không còn thây cô mặt co mày cáu., mẹ cô thế nào rồi?Có đỡ hơn nhiều chưa?” Ninh Phi Phi vui vẻ cười gật gật đâu, “Cám ơn quản lý Lam đã quan tâm, tình hình mẹ tôi trong khoảng thời gian này đã tết hơn rất nhiều, tình hình bà ấy tốt lên, tâm trạng tôi cũng tốt lên.” Hiện tại là mục tiêu quan trọng nhất của cô là chữa trị xong bệnh tỉnh của mẹ, cô mới có thê thả lỏng, yên tâm mà nghĩ đến chuyện lập gia đình. Lam Hân đứng dậy nói: ” Phi Phi, vậy thật sự là quá tôt,, chờ khi nào tôi có thời gian, tôi sẽ cùng cô đi qua thăm dì, tuy nhiên giờ tôi còn có việc bận, tôi phải cùng mẹ đi dạo phố.” “Oal” lây Phi Phi cười với vẻ mặt hâm, “Quản lý Lam, mẹ tôi bây giờ Sỉ có thể đi bộ xuống đất thôi, muốn đi mua sắm với tôi thì có lễ phải đợi một thời gian dài nữa, nhưng tôi cũng không, bỏ cuộc, mẹ tôi nhát định sẽ khỏe lại.” Lam Hân nhìn qua đôi phương, vẻ mặt đau lòng, rõ ràng ở lứa tui thanh xuân đẹp như hoa mà còn phải gánh bao thăng trằm, cần phải một mình gánh vác chỉ phí chữa trị, thuốc men của mẹ, đối với Phi Phi mà nói, cũng không phải là áp lực nhỏ. Lam Hân nghĩ nghĩ, nói: ” Phi Phi, chuyện gì cân giúp đỡ thì cứ mở lời với tôi. Tôi đi trước.” “Được!” Ninh Phi Phi cảm kích nhìn cô. Sau khi Lam Hân rời đi, cùng Âu Cảnh Nghiêu chào hỏi xong liên trực tiếp tiền vào văn phòng của Lục Hạo Thành.. Lục Hạo Thành đang ở cúi đầu xử lý công việc. Lam Hân cười cười, đều nói còn đàn ông tập trung làm việc là đẹp trai nhật, Lục Hạo Thành cũng là như vậy, những lúc anh ở một mình, toàn thân đêu lộ ra hơi thở lạnh lễo “ tựa hồ như ngăn cách tất cả mọi chuyện, mọi vật xung quanh với bản thân. Nhìn anh vừa thấy cô độc lại lạnh như băng. Đáy lòng Lam Hân hơi có chút nhói đau. Nghe được tiếng bước chân, Lục Hạo Thành rất nhanh đã nâng mắt, nhìn đến là Lam Hân, ánh mắt thâm trầm của anh lập tức trở nên ôn nhu như nước, “Bà xã, em đợi anh thêm vài phút nữa là được rồi, cũng sắp hoàn thành xong.” Lam Hân cười nói: “Không vội, anh cứ từ từ làm việc, em cùng với me đi siêu thị, anh vê nhà trước xem mây đứa nhỏ.” Từ sau khi có Lục Hạo Thành ở cạnh, Lục Hạo Thành cũng có trách nhiệm với mấy đứa nhỏ, cô nhất thời cảm giác trách nhiệm trên vai mình cũng đã nhẹ đi một nửa. Lục Hạo Thành vừa nghe, vẻ mặt không muôn, “Anh cũng phải đi.” Lam Hân nheo mắt lại, cười nói: “Em cùng mẹ đi dạo phố, phải đi mua đồ dùng. sinh hoạt hãng ngày, rất nhanh sẽ trở lại, anh trở về theo sát bọn nhỏ làm bài tập vê nhà, chuyện này cũng không thể qua loa. Còn nữa, vừa rồi em xem qua tin nhắn trên wechat, bài tập toán của Kỳ Kỳ đêm qua anh không có ký tên, cỗ giáo cũng đã điểm danh phê bình trên nhóm, buổi tối hôm nay anh không thể lại quên nữa đâu đấy.” Lục Hạo Thành hơi hơi nhíu mi, vẻ mặt ngơ ngác “Thật vậy chăng? Anh nhớ rõ mình đều đã ký xong rồi. Kỳ Kỳ hôm nay có phải rất mất hứng không 2” Tưởng tượng đến khuôn mặt tức giận nhỏ nhăn của cô con gái, sao anh lại có cảm giác hơi sợ hãi nhỉ? Lam Hân nhìn thây đáy mắt anh e ngại, nhịn không được cười cười, Lục Hạo Thành thì ra lại sợ chính cả con gái mình..