Editor: duong lieu

"Chúng tôi một bộ thiết bị cũng là hơn 100 triệu a Đường tổng."

"Anh xem, chúng tôi thật tình nghèo, cho nên mới phải lừa bịp tống tiền chính phủ Israel một số tiền lớn, kỳ thực anh xem chúng tôi lòng dạ hiểm độc kiếm nhiều tiền như vậy, kỳ thực toàn đưa trả nợ đi, chúng tôi thật tình không dễ dàng a Đường tổng, nếu không phải là nghèo điên rồi, chúng tôi chính trực như thế, sao có thể lòng dạ hiểm độc kiếm tiền như vậy đâu?"

"Mỹ nhân thiếu tá này không hiểu chuyện, mấy năm này dăm ba bữa sẽ tới vây quét chúng tôi một lần, tổn thất nặng nề, vô cùng thê thảm a Đường tổng. Đầu năm nay, vì kiếm thêm khoản sinh hoạt thu nhập phụ, mấy người lãnh đạo chúng tôi đều chủ động xuất kích đi làm nằm vùng, làm sát thủ kiếm thêm khoản thu nhập, chúng tôi thật đáng thương..."

"Anh xem Đường tổng anh liền một tay một thân hàng hiệu hóa, anh xem chúng tôi, tất cả đều là hàng hóa vỉa hè, Vân Sinh anh cũng đã gặp, chúng tôi quyền tài chính đều ở trong tay anh ta, anh xem anh ta cũng là một thân hàng hóa vỉa hè a, có tiền không có tiền, xem thấu liền đi ra, bảo bối tới chỗ chúng tôi, đó chính là hàng hiệu đi lại."

Lục Trăn khóc một hồi kỹ thuật nghèo, tổng kết một câu, "Ai, chúng tôi thực sự rất nghèo..."

Đường tổng khóe môi co quắp, may mà anh có thể mặt không thay đổi nghe, Lục Trăn anh ta thực sự là một hoa lạ, Hạ bảo bối che mặt, cùng loại mặt hàng này ngang vai ngang vế, thật là tổn hại phẩm vị cậu a, ╮(╯▽╰)╭.

Đương nhiên, Lục Trăn nói một phần là sự thực, chính là khoa trương một chút.

Nhưng có một chút nói không sai, Đường môn vốn lưu động hơn Vương bài rất nhiều lần.

Cho nên, Hạ bảo bối cùng Đường tổng đòi tiền, một điểm áp lực tâm lý cũng không có, daddy như thế có tiền, đương nhiên như thế cấp tiền con trai.

Hạ Thần Hi thật tình dở khóc dở cười, mặc dù Vương bài cùng Đường môn quá khứ là đối thủ một mất một còn, cô có dự cảm, có Hạ bảo bối ở đó, bọn họ sau này quan hệ hẳn là sẽ hòa hoãn rất nhiều, không nên như trước đây như vậy, anh chết tôi sống.

Cho nên, tốn chút tiền cũng là tốt, tối thiểu nhân gia nhớ kỹ anh đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, sau này nếu là có chỗ gì tốt cũng sẽ để lại cho anh.

"Con hôm nay là đến gặp mammy, hay là đến đòi tiền?" Hạ Thần Hi cuống quít hỏi con trai.

Hạ bảo bối cấp tốc quyết đoán nói, "Mammy, con đương nhiên là tới thăm mẹ."

Sau đó lại nhỏ giọng nói một câu, "Đòi tiền là thuận tiện."

"Ai chủ ý?" Đường Bạch Dạ hỏi.

Lục Trăn nói, "Đường tổng, là tự anh nói sẽ trả tiền a..."

"Tôi nói trả tiền trụ sở huấn luyện, các anh này bang quỷ hút máu, nhất định có người bày mưu cho 2 người đến tính kế ngoạm tôi." Đường tổng hừ lạnh.

Lục Trăn cười hắc hắc, "Trên thực tế, mấy người chúng tôi họp cùng một chỗ thương lượng một chút, nhà ai có tiền nhất, thuận tiện có thể cống hiến một ít, bảo bối nhấc tay nói, người nhà của cậu rất có tiền, Vân Sinh để cậu tới nhà hỏi tiền."

Đường tổng trừng Hạ bảo bối, Hạ bảo bối trốn ở phía sau Hạ Thần Hi, lộ ra một cái đầu, cười đến càng hèn mọn, "Daddy, chẳng lẽ cha không phải thuộc nhà con sao?"

Đường tổng giận a, Hạ Thần Hi ở đây, anh có thể nói không phải sao?

Đường tổng lần trước lấy Hạ bảo bối năm năm quyền đại lý, lần này Hạ bảo bối lấy anh một khoản tiền, Hạ bảo bối tính tính toán toán một khoản sổ sách, kỳ thực, daddy, cha còn là buôn bán lời... Cho nên, anh sau này có cơ hội, còn muốn lấy một ít.

Lục Trăn ở một bên cười đến rất xinh đẹp, Đường Bạch Dạ nhớ tới Hạ Thanh tươi cười, hai người này nhất định có cái gì không rõ, không quan hệ huyết thống, thế nào cười đến xinh đẹp như nhau, thật có tướng vợ chồng.

Hạ bảo bối biết Đường Bạch Dạ còn xử lý án mưu sát của Hạ Thần Hi, tạm thời còn chưa có biện pháp trở lại.