Editor: Hạ Trần

Hạ Thần Hi nhắm mắt lại, không nói lời nào.

Chậm rãi, vào đêm.

Trung Đông ban đêm, độ chênh lệch nhiệt độ trong ngày không lớn, cũng rất khô nóng, Hạ Thần Hi đang ngước nhìn bầu trời, sao lốm đốm đầy trời, một vần trăng sáng cao chiếu, ánh trăng thanh huy rất đẹp, ôn nhu mông lung, cô có chút hoảng hốt ập đến.

Bầu trời đêm ở Trung Đông thực sự rất đẹp.

Chỉ là, cảnh trí như vậy, không thuộc về cô.

Không biết Đường Bạch Dạ cùng bảo bối ở Pháp, có được ngắm bầu trời đêm đẹp như vậy không, có phải cũng đang cùng thưởng thức chung một vầng trăng sáng hay không.

Ngục giam này vẫn có một chỗ tốt, tối thiểu, không phải là mỗi ngày không thấy ánh mặt trời, cô có thể phơi đến thái dương, nhìn thấy bầu trời đêm, mặc dù bị tường cao ngăn cản, nhưng cũng không phải là tịch mịch.

Đường Bạch Dạ, anh nhất định không ngờ, em vậy mà sẽ ở trong ngục?

Em thành tội phạm truy nã, cũng không có ở trong ngục giam thành phố S, trái lại vượt qua một đại dương, rơi vào Trung Đông trong ngục giam ha mã, thực sự là châm chọc.

Sophie đã sớm ngủ, bộ dáng rất an tâm, Hạ Thần Hi không có một chút buồn ngủ, trái lại quan sát ngục giam ban đêm, cô ở dưới lầu, vòng tròn ngục giam có hai tầng, tầng thứ hai có mười mấy gian phòng, tầng thứ nhất cũng có mười mấy gian phòng.

Vào đêm, mọi người không có gì tiêu khiển, tụ cùng một chỗ đánh bài, trên lầu, dưới lầu, toàn có.

Không ngừng thét to tiếng.

Hạ Thần Hi cười lạnh, có lẽ, ngục giam không có quản chế, so với ngục giam truyền thống có quá nhiều thoải mái, vẫn còn được tiêu khiển như vậy, ánh mắt Hạ Thần Hi dạo qua một vòng, rơi vào vòng tròn ngục giam lộ thiên trong quảng trường.

Cô phát hiện một vấn đề thú vị, nơi này là đất bằng, lại cao thấp không bình thường, Hạ Thần Hi hơi nhíu mày, cấu tạo và tính chất của đất đai tơi như thế, lại gập ghềnh, không biết nội bộ ngục giam này thi công là cái dạng gì.

Dựa vào núi mà xây, lại rất cô lập, nơi thoát nước ở đâu? Chỗ thông gió thì thi công thế nào?

Lý Hoan Tình nhắm mắt một hồi, tỉnh lại, thấy Hạ Thần Hi rất tinh thần, nhịn không được hỏi, "Cô đang nhìn cái gì?"

Hạ Thần Hi lắc lắc đầu, ngày mai sẽ hỏi lại Sophie, xem có thể lấy được bản vẽ thi công ngục giam hay không, ngục giam hẳn là có thư viện không biết có văn tự nào ghi chép lại hay không, nếu là có, có lẽ, còn có thể có một cơ hội sinh tồn.

Từ lưới sắt phía trước đi, cơ bản không có khả năng.

"Cô ngủ một hồi đi, tôi canh gác, một hồi tôi kêu tỉnh cô." Lý Hoan Tình nói, các cô đang ở dưới tình huống là những cô gái xa lạ bị những con sói đói chung quanh rình rập, chỉ có thể tự bảo vệ mình, giúp đỡ lẫn nhau.

Cũng không thể, ai cũng không ngủ, tinh thần các cô sẽ sụp đổ.

Hạ Thần Hi cũng không nói lời vô ích, gật gật đầu, nhắm mắt lại nghỉ ngơi, Sophie cách các cô chỉ có mười thước xa, đang ở sát bên, Lý Hoan Tình phán đoán Sophie cũng có thể là một mối uy hiếp, trong ngục giam cô không dám xem nhẹ người này.

Ngục giam mỗi ngày cũng có người chết, nữ tính không nhiều, cho dù có, cũng sẽ bị nam nhân luân đến chết, cho nên, một cô gái có thể ở đây sống sót, lại không có người đến quấy rối, chắc chắn có bản lĩnh của mình.

Lý Hoan Tình biết, cô chỉ có thể tin một người là Hạ Thần Hi, ai cũng cần đề phòng.

Sophie cũng giống như vậy, đừng thấy Sophie nói cho cô tất cả sự tình có liên quan trong ngục giam, để cho bọn họ đề phòng, trong lòng Lý Hoan Tình không tin Sophie, cho nên, cô thà rằng Sophie cách bọn họ xa một chút.

Nửa đêm, dần dần yên tĩnh, Lý Hoan Tình biết, võ công của cô không tốt, thân thủ rất yếu, cho nên, cô một đêm không ngủ, toàn để Hạ Thần Hi ngủ một mình. Nếu là xảy ra sự, đều dựa vào Hạ Thần Hi, cô ấy phải được nghỉ ngơi đầy đủ, đến nỗi cô, ban ngày nghỉ ngơi cũng giống như vậy, dù sao không có sai biệt.

Hạ Thanh cùng Cố Thất Thất nhận được mệnh lệnh, mấy ngày nay tuần thành, bảo đảm thủ đô nước A an toàn, mỹ nhân thiếu tá hạ chết lệnh, đặc công toàn thành dốc toàn bộ lực lượng, phải tiêu diệt cứ điểm bí mật của tổ chức Vương Bài.