Mặc dù đứa nhỏ rất thông minh, căn bản không cần cô lo lắng, nhưng bé dù sao cũng là một đứa nhỏ, chỉ là một choai choai đứa nhỏ, cô còn chưa có nhìn bảo bối kết hôn sinh con, cô thế nào không tiếc ly khai thế giới này.

Cô xin lỗi Đường Bạch Dạ, sau này, cô sẽ hảo hảo bồi thường.

Nếu là Đường Bạch Dạ không muốn tiếp thu, cô liền tỏ vẻ thành tâm, nếu Đường Bach Dạ muốn mạng của cô... Hạ Thần Hi bưng đầu, nếu Đường Bạch Dạ thực sự muốn mạng của cô, cô liền một mạng đền một mạng, còn cấp Lâm Tình, còn cấp Đường môn huynh đệ.

Chết như vậy, mới có ý nghĩa.

"Cô, cô nói thật vậy chăng?" Bé gái bộ dáng thoạt nhìn rất vui vẻ, cười thật ngọt ngào.

Hạ Thần Hi gật đầu, "Đúng vậy,cô xác định."

Tiểu cô nương cười, vươn trắng nõn tay, "Vậy chúng ta ngoéo tay."

Hạ Thần Hi nhìn khuôn mặt hồn nhiên tươi cười của đứa nhỏ, cũng đưa tay ra đến, ngoéo tay,cô sẽ không tìm chết, trừ phi Đường Bạch Dạ thực sự muốn cô đến đền mạng, bằng không, cô sẽ không chết như vậy.

Bé gái yên tâm, ôm bóng cao su lại đi chơi, Hạ Thần Hi đứng lên, hoạt động một chút hai chân, hai chân của cô đã tê dại, ngồi được một lúc lâu sau đó, cũng đã hết tê dại.

Bờ bên kia, vẫn như cũ là quảng cáo của Đường Bạch Dạ.

tâm Hạ Thần Hi, đã không còn đau xót như vậy, cô sẽ kiên cường đối mặt.

Cô nhặt lên túi xách của mình, đi tới bên cạnh ngồi xuống, lấy ra khăn ướt, lau mặt, lại lấy ra cái gương, vừa nhìn mặt mình, Hạ Thần Hi hoảng sợ, kia là mặt của mình sao?

Mắt sưng đỏ thật kỳ cục.

Ánh mắt của cô muốn nghỉ ngơi một chút, không thể lập tức về nhà, nếu là nhìn thấy Đường Bạch Dạ, nên giải thích như thế nào,cô lại nên nói thế nào với Đường Bạch Dạ sự tình trước kia,cái đó, cô cũng muốn nghĩ rõ ràng hơn.

Cô sẽ không gạt Đường Bạch Dạ.

Cô đã làm sự tình, Cô nhất định sẽ thừa nhận.

Tiêu Tề nhất định không lừa cô, tính tình của cô, cô rõ ràng nhất, vì người mình yêu, nguyện ý lên núi đao, xuống biển lửa, năm đó có lẽ đã làm ra loại sự tình nghiêm trọng, chuyện đã xảy ra, dù sao cũng cần đối mặt nó.

Cô giết Lâm Tình... Cô sẽ thành thực nói cho Đường Bạch Dạ.

Chỉ là cô là An Kỳ chuyện này, Hạ Thần Hi rất sợ hãi, nếu là nói cho Đường Bạch Dạ, cô nên như thế nào tự xử? Chuyện này còn cùng mình bảo bối có liên quan, nếu là cho bảo bối biết, chính mình bảo bối sinh ra không chịu được như thế.

Bé sẽ nghĩ như thế nào?

Nàng rất muốn giấu giếm chuyện này, nhưng lại không biết nên giấu giếm như thế nào.

Hôm nay tại nhà Tiêu Tề, Tiêu Tề nói cho cô biết chuyện này, kia đã nói lên, Tiêu Tề đã hết cách, Tiêu Tề không có tư tâm, vẫn như cũ muốn cô trở lại bên cạnh, Tiêu Tề không còn phương pháp khác, đành phải dùng biện pháp như thế.

Nói chân tướng quá khứ cho cô, vô luận như thế nào, cô cũng sẽ không cùng Đường Bạch Dạ cùng một chỗ.

Đây là mục đích Tiêu Tề.

Cô không trách Tiêu Tề, có thể trách Tiêu Tề cái gì?

Đây là sự thực, Tiêu Tề trước đây không nói, bây giờ nói, tự nhiên Tiêu Tề có tư tâm, nếu trước đây nói, tất nhiên cũng là tư tâm của Tiêu Tề, sẽ như nhau, cô không thể gạt Đường Bạch Dạ một đời, một ngày nào đó, Đường Bạch Dạ sẽ biết.

Bây giờ nói cho Đường Bạch Dạ biết, vừa lúc, tới kịp.

Bọn họ chỉ là đính hôn, còn chưa kết hôn.

Tất cả còn kịp, nếu là Đường Bạch Dạ không muốn kết hôn, hối hận, cô sẽ thông minh một chút, sẽ không quấn quít lấy Đường Bạch Dạ không buông.

Cô sẽ như vậy.

Chuyện xảy ra quá nhanh, Hạ Thần Hi cảm thấy bụng dưới không thoải mái, có chút đau đớn, cô một tay bưng bụng dưới, gần đây thường có trụy đau cảm giác, cũng không phải là như vậy rõ ràng, chỉ là đau một trận rồi hết.