"Đừng nữa nói." Hạ Thần Hi thê lương một kêu, bịch chặt hai tai lại không muốn nghe bất cứ một lời nào nữa, cô không muốn lại nghe về chuyện của tám năm trước nữa, càng không muốn nghe Tiêu Tề bảo cô phải rời xa Đường Bạch Dạ...

Hạ Thần Hi dốc hết sức lực từ nền nhà đứng lên, tự ôm chặt bản thân, dáng đi lảo đảo rời khỏi biệt thự của Tiêu Tề, Âu Dương vẫn như cũ đứng dựa lưng ở ngoài cửa lớn của biệt thự, nhìn thấy Hạ Thần Hi ra, muốn nói gì lại thôi, cuối cùng mím môi, không nói gì.

Anh ta nhận thấy được có một đạo tầm mắt vô cùng bén nhọn từ trên lầu truyền đến, cho dù Âu Dương không quay đầu lại, anh ta cũng biết ánh mắt này là của ai, cho nên, anh thậm chí không dám tới gần Hạ Thần Hi, nhìn cô từng bước lảo đảo rời khỏi biệt thự.

Trên đường đi đèn đường rực rỡ vừa mới được bật lên.

Thành phố S trời mùa Hạ mang theo một cỗ khô nóng, cho dù là buổi tối, không khí cũng là khô nóng, ban ngày toàn bộ nhiệt lượng mặt trời chiếu xuống toàn bộ được chứa đựng ở tầng trung của đất, đến buổi tối đem toàn bộ nhiệt lượng hấp thu được tỏa hết ra ngoài. Nên trong không khí toàn bộ đều là khí nóng nhưng Hạ Thần Hi lại cảm thấy lạnh.

Rất lạnh, rất lạnh.

Đó là một loại lạnh do tâm lý tạo ra, trực tiếp thẩm thấu toàn bộ người cô.

Lạnh đến mức Thần Hi muốn động đậy một chút cũng không thể được.

Hạ Thần Hi vừa nản lòng vừa tuyệt vọng, như một người vô hồn cứ đi về phía trước mà không rõ mục đích, một mình cô lẻ loi giữa đường phố có biết bao người qua lại.

Điện thoại trong túi Hạ Thần Hi vang lên liên tục, nhưng cô vẫn không nghe thấy gì cả, cả người ngơ ngẩn, không biết làm như thế nào, thậm chí bây giờ cô còn có môt loại tâm lí rất sợ đối mặt với Đường tổng, sợ đối mặt với chuyện của tám năm trước, cô thậm chí không có khả năng tự lừa gạt bản thân mình xem như chưa từng có việc gì xảy ra mà vui vẻ kết hôn với Đường Bạch Da được.

Bản thân Thần Hi thật sự không làm được!

Một khi sự thật được phơi bày ra ngoài cũng là lúc tình yêu của cô và Bạch Dạ mãi mãi kết thúc.

Hạ Thần Hi trong lòng đau khổ, bản thân cô cũng có thể ích kỉ một lần là xem chuyện của quá khứ cũng chưa từng xảy ra nhưng cái ý niệm này vừa thoáng qua trong lòng, liền bị cô bắt bỏ ngay lập tức, Thần Hi làm thế nào mà xem một việc lớn như thế chưa từng xảy ra được, làm thế nào xem như chuyện chưa từng phát sinh qua.

Hạ Thần Hi ngồi trên quãng trường nhìn dòng người qua lại, đối diện cô là một cửa hàng quảng cáo thật lớn, điều trùng hợp chính là, hôm nay đúng lúc chiếu đoạn clip do Đường Bạch Dạ quảng cáo, Đường tổng cũng không phải là minh tinh, lại đi quảng cáo sản phẩm đồng hồ đeo tay nam của Đường thị vừa mới được ra mắt thị trường.

Quảng cáo lưu động ở màn hình tương đối lớn nên nhìn đặc biệt rõ ràng.

Hình ảnh Đường Bạch Dạ tên clip quảng cáo rất hoàn mỹ, rất yêu nghiệt, mang khí chất mạnh mẽ của người đàn ông thành đạt.

Hạ Thần Hi ôm đầu khóc nhưng không ra một tí nước mắt nào.

Khi con người ở trạng thái bi thương cực độ thì nước mắt cũng sẽ không chảy ra nữa.

Còn Đường Bạch Dạ thì điên cuồng luyện súng, bắn loạn xạ chẳng có viên đạn nào trúng mục tiêu cả, toàn bộ khu luyện súng chỉ có tiếng của súng bắn tỉa, một tiếng lại một tiếng nối tiếp nhau không ngừng, loại súng Desert Eagle này sức giật đặc biệt lớn, phản lực của nó lớn đến nổi có thể làm cánh tay của người bắn bị tổn thương, nếu cánh tay người bắn không kiềm chế lực đạo cho phù hợp thì sẽ không bao giờ khống chế được loại Desert Eagle này.

May mà Đường Bạch Dạ có lực cánh tay rất bưu hãn, nếu không Lâm Nhiên chỉ sợ Bạch Dạ bắn suốt một đêm như thế thì cánh tay anh có thể bị phế bỏ.

Desert Eagle loại súng này không phải dùng để luyện bắn.

Theo tin tức truyền ra, Đường Bạch Dạ rất muốn đi tìm Hạ Thần Hi, Lâm Nhiên sợ anh cứ như vậy mà đi tìm Thần Hi nhất định sẽ xảy ra chuyện, nên hạ lệnh phong tỏa tất cả đường ra ngoài còn anh thì ở lại cùng Đường Bạch Dạ nhau đánh một trận, kết quả bị Đường tổng đánh đến nỗi mặt mũi bầm dập.

Đường Bạch Dạ đánh xong vẫn không thấy thoải mái được, lại tiếp tục đi ra khu luyện súng bắn tiếp.

Lâm Nhiên lo lắng đến cực điểm, trong nháy mắt đó, anh xác thực rất hận Hạ Thần Hi, nhưng oán hận thế nào cũng không thể mất đi lý trí mà để Bạch Dạ đi tìm Thần Hi, bởi vì Hạ Thần Hi không phải là cô gái bình thường, mà cô là một sát thủ bậc nhất nếu việc làm không thành công thì sẽ trở thành tự hại mình

Bản thân nếu công kích cô, có thể một ngày nào đó cô sẽ đến tận nhà mà lấy mạng của mình.

Cho dù là người thân nhất cũng không ngoại lệ.

Bản năng của sát thủ vẫn tồn tại trong cô nếu gặp nguy hiểm Hạ Thần Hi sẽ đánh trả để bảo vệ chính mình.

Lâm Nhiên cũng không muốn Đường Bạch Dạ mất đi lý trí, làm ra sự việc bản thân anh sẽ hối hận suốt đời, dù sao giữa bọn họ còn có một đứa nhỏ, là Hạ bảo bối, bọn họ không phải là người không liên quan đến nhau nữa rồi, nhưng giữa hai người bọn họ có ân oán rất rõ ràng chỉ có thể đánh nhau đến mức ngươi chết ta sống mà thôi.

Đột nhiên nghe thấy Hạ Thần Hi chính là An Kỳ Nhi là người đã giết chết Lâm Tình, Đường Bạch Dạ căn bản sẽ mất đi lý trí, Bạch Dạ cứ như thế mà đi tìm Hạ Thần Hi, nếu không khống chế được bản thân tất nhiên sẽ có thương vong, con người đang trong lúc tức giận và trong lòng còn có mối thù sâu nặng với đối phương sẽ làm ra sự việc gì bản thân mình cũng không cách nào biết được.