Trên bàn cơm thỉnh thoảng nhắc tới chuyện công tác, chủ yếu là Đường Nhất Phong cùng Đường Bạch Dạ nói chuyện, Đường Nhất Phong là quản lý kinh tế Đường thị, cần dùng tiền Đường thị đều phải thông báo qua Đường Nhất Phong, trừ Đường lão cùng Đường Bạch Dạ, người có quyền lực cao thứ ba tại Đường thị chính là Đường Nhất Phong.

Đường Thành Nam là điển hình nhị thế tổ, kẻ vô tích sự, gần đây cùng bạn bè hợp tác mở một công ty đầu tư, làm ăn lộn xộn, Đường lão đã nói anh ta mấy lần, Đường Thành Nam không nghe, càng muốn làm theo ý thích chính mình.

Hạ bảo bối chậc chậc hút nước trái cây nói, "Chú hai, cháu xem cái công ty đầu tư kia của chú sớm nên giải tán đi, người phía đối tác chuyên môn làm ăn nhảy dù, làm việc kém chất lượng, thường xuyên gặp sự cố, gần đây tiền vốn không quay vòng được, chú cẩn thận rước họa vào thân."

"Trẻ con, không hiểu đầu tư, câm miệng đừng nói chuyện." Đường Thành Nam bị Đường lão giáo huấn một trận đủ mất mặt, còn bị Hạ bảo bối giáo huấn, trên mặt tức giận không nhịn được.

Đường Bạch Dạ cười lạnh một tiếng, "Đứa nhỏ này nguyện ý cho cậu ý kiến cậu nên nghe, đừng chưa thấy quan tài chưa rơi lệ."

Hạ bảo bối nghiêm túc gật đầu, Đường Thành Nam ngày đó đầu tư bốn trăm ngàn, công ty chưa hoạt động được bao lâu, thoáng cái nhiều tiền như vậy liền mất, Đường lão tức giận gọi anh ta về, đánh một trận, cuối cùng lại cho chi phiếu.

Đường Thành Nam vẫn luôn là khí phách chi tranh, Hạ bảo bối cho là anh ta chỉ là lừa tiền Đường lão, ai ngờ khi điều tra biết được Đường Thành Nam thực sự mở một công ty đầu tư, chỉ là phía đối tác bối cảnh không sạch sẽ, xem như Đường Thành Nam là lợn béo bị lợi dụng.

"Làm đầu tư chính là như vậy nếu không sẽ chết, cho là Đường thị làm ăn sạch sẽ?"

Đường lão giận, Đường Bạch Dạ nói, "Ngu ngốc!"

Đường Thành Nam người này cũng rất kém cỏi, lại cẩn thận từng li từng tí hỏi, "Bọn họ làm chuyện xấu gì?"

Đường Thành Nam biết, Hạ bảo bối ở một phương diện khác rất có thiên phú.

Hạ bảo bối vốn định không để ý tới Đường Thành Nam, không nhìn được người có lòng tốt, ai biết Đường Thành Nam đột nhiên thay đổi thái độ, Hạ bảo bối cũng sẽ không tính toán với anh ta, quên đi, người một nhà nên như vậy.

“Bọn họ và một nhà đầu tư Hồng Kong sau lưng không làm gì lại muốn thu mua một quán rượu, cháu đã xem xét qua”. Hạ bảo bối nói “Phương pháp làm ăn phía bên kia cùng chúng ta không đồng nhất, bọn họ rất dễ gặp chuyện không may, huống hồ là dùng công ty trên danh nghĩa chú hai, người tốt nhất nên tránh đi, miễn cho bị mời tới cảnh sát uống cà phê”.

Đường Thành Nam chống cằm, bộ dáng suy nghĩ thâm trầm.

Đường Bạch Dạ lắc lắc đầu, Đường Nhất Phong nói, "Anh hai, anh dải tán công ty đầu tư kia đi, bên công ty truyền thông vừa lúc có một ghế trống, anh đối với vấn đề này cũng rất có sở trường, không như anh trở về đảm nhiệm ghế trống đi."

"Anh không muốn." Đường Thành Nam kiêu ngạo cự tuyệt.

Đường Bạch Dạ nói, "Có cái gì không tốt, chức vị lại không thấp, toàn bộ truyền thông trừ tổng giám đốc chính là cậu nói chuyện, cậu có rất nhiều bạn bè, đào bới tin tức kiếm lượng tiêu thụ cũng tốt a."

Mọi người, "..."

Đường Thành Nam không nói, mọi người cũng không miễn cưỡng, Đường Thành Nam chơi đã, sớm muộn là phải trở về.

Đường lão tâm tình vô cùng tốt.

Mặc dù Đường lão không ưa gì Đường Bạch Dạ, nhưng Đường Bạch Dạ quản lí Đường thị rất tốt, Đường Nhất Phong lại có năng lực, không có dã tâm gì, toàn tâm toàn ý phát triển Đường thị, Đường Thành Nam có dã tâm lớn, nhưng không ý xấu. Có ý nghĩ nhưng không có can đảm làm, bản tính cũng không kém, có thể từ từ làm tốt ở Đường thị, có thể trưởng thành, ông cũng không lo lắng.

Đường lão vì Đường thị lo lắng nhiều năm như vậy, mấy năm này càng lo lắng Đường Bạch Dạ thủ đoạn độc ác liền phá hủy Đường thị, lo lắng đến cực điểm, không ngờ, bây giờ trái lại viên mãn giải quyết, Đường lão rất cao hứng.

Đường lão một khi cao hứng, trên cơ bản bầu không khí liền vui vẻ.