Đường Bạch Dạ cười híp mắt kéo cô qua nhét vào xe, phi thường hòa ái dễ gần nói, "Hạ tiểu thư, em xem, phụ cận không có xe, em sẽ không muốn quật cường, ngoan ngoãn ngồi xe của anh đi làm."

Hạ tiểu thư thật tình rung động, không ngờ Đường tiên sinh dùng chiêu xấu như vậy. Chờ cô kịp phản ứng, xe đã rời khỏi nhà trọ cảnh biển, chính là giờ làm việc, sớm đường đông, đoạn đường này xưa nay hay kẹt xe, Hạ Thần Hi mím môi vừa nhìn, quả nhiên không thấy được một chiếc xe taxi, bình thường ra cửa xe taxi đầy đường.

Hạ Thần Hi, "..."

Đường Bạch Dạ, anh trâu!!!

Sớm đường đông kẹt xe, Đường Bạch Dạ đi rất chậm cũng vui vẻ, một bên cẩn thận từng li từng tí nhìn sắc mặt Hạ Thần Hi, không thấy khá, Đường Bạch Dạ hỏi, "Em ban đêm ngủ không ngon sao? Vành mắt đen rất nặng."

Anh không đề cập tới thì tốt, cứ nhắc đến, Hạ Thần Hi liền nghĩ đến giấc mơ quấy nhiễu cô, tâm tình càng xấu, quả thực không muốn nói. Cảm giác rất rõ ràng. Cô thoát khỏi không được.

Đường Bạch Dạ nhíu mày nhìn cô, hơi kinh ngạc, Hạ Thần Hi cực ít cảm xúc dao động như vậy.

"Không có việc gì." Hạ Thần Hi nhàn nhạt nói. Cô nói không có việc gì, Đường Bạch Dạ sao có thể sẽ tin.

Anh cũng không truy hỏi kỹ càng, "Em còn chưa có ăn điểm tâm, cùng đi ăn điểm tâm."

Hạ Thần Hi lắc đầu, "Em ăn ở nhà rồi."

Đường Bạch Dạ buồn bực, không nể mặt cũng nể mũi, tính cách Hạ Thần Hi không biểu lộ như thế, anh cũng không có gì hay phát huy a.

Xe dừng ở bãi đỗ xe Đường thị, Hạ Thần Hi xuống xe, Đường Bạch Dạ cũng theo cô cùng nhau xuống xe, nhìn bóng lưng cô biến mất ở cửa thang máy, trầm tư không nói, một lúc lâu, anh mới đi đến thang máy dành riêng cho anh.

Hạ Thần Hi tới phòng làm việc, nhờ trợ lý tiểu muội giúp cô mua bữa sáng, cô hôm nay tới sớm, phòng làm việc còn không có người, trợ lý tiểu muội cũng rất chịu khó, không đầy một lát liền mua về bữa sáng, Hạ Thần Hi vừa ăn sáng, một bên xem báo giấy.

Sáng sớm mở hội nghị, không có chuyện trọng yếu. Buổi trưa, Tiết Giai Vân hẹn cô cùng nhau đến phòng ăn ăn cơm, Hạ Thần Hi cười hỏi, "Lâm Nhiên đâu, thế nào không cùng cậu?"

"Tớ cũng không phải đến bữa cơm đều muốn cùng anh ấy ăn, thường thường gặp mặt nhiều không có ý nghĩa a, muốn có khoảng cách, như vậy mới có cảm giác mới mẻ." Tiết Giai Vân nói, kéo cô cùng nhau đến phòng ăn. Bộ dáng rất hưng phấn. Hạ Thần Hi khẽ lắc đầu, cậu lại đánh chủ ý gì? Ăn cơm phải dùng tới vui vẻ như vậy sao?

Hạ Thần Hi muốn thịt vụn mỳ Ý, Tiết Giai Vân cũng muốn một phần mì xào, phòng ăn nhiều người, khó tìm chỗ ngồi, ánh mắt Tiết Giai Vân sáng ngời, kéo Hạ Thần Hi đến bên cửa sổ, vị trí dành riêng của Đường Bạch Dạ.

"Giai Vân, này là vị trí của Đường Bạch Dạ."

"Sợ cái gì a, cậu chuẩn bị là thiếu phu nhân Đường thị, ngồi ở chỗ này cũng không ai nói gì." Tiết Giai Vân cười híp mắt nói, quãng thời gian này, chỉ có bàn Đường Bạch Dạ là trống, Tiết Giai Vân lại nói, "Đường tổng trên cơ bản không đến phòng ăn ăn cơm, dù cho đến thêm một người cũng có thể a." Hạ Thần Hi không ý kiến, đành phải tùy ý.

Đường Bạch Dạ rất ít đến phòng ăn, hơn phân nửa là Trương tiểu thư gọi thức ăn bên ngoài, nếu không thì đi gặp khách hàng, rất ít một mình đến phòng ăn.

Lâm Lâm cùng kỹ sư quen biết đã ở phòng ăn ăn cơm, một người trong đó thấy Hạ Thần Hi quang minh chính đại ngồi vị trí dành riêng Đường Bạch Dạ, nhịn không được nói, "Xem ra Hạ tiểu thư cùng Đường tổng thực sự muốn kết hôn, cô ấy cũng như thế tuyên bố chủ quyền."

"Chính là, cũng không biết tránh tị hiềm."