Hạ Thần Hi bồi Hạ bảo bối chơi một ngày, Hạ bảo bối có chút mệt mỏi, Hạ Thần Hi đưa bé về nhà cũ, Đường lão mời cô vào uống một ly trà, Hạ Thần Hi nghĩ đến lần trước uống xong buổi trà trưa liền bị Đường lão bán, cười từ chối.

Ông ấy biết cô cùng Đường Bạch Dạ cãi nhau, sợ rằng đi nhìn một lần, lại bị bán một lần, loại chuyện này, cô mới không cần đi làm.

Đường lão cũng không miễn cưỡng, nhà cũ bên này tất cả đều là xe riêng, không dễ dàng gọi xe tới, Đường lão để tài xế đưa cô về nhà, Hạ Thần Hi không từ chối, Hạ bảo bối xem như là gửi nuôi ở nhà cũ, dù sao Đường lão thích bé. Sẽ chăm sóc bé thật tốt.

Cô gần đây bận rộn phiền lòng, cùng Đường Bạch Dạ lại náo loạn mâu thuẫn, bảo bối không tốt kẹp ở cùng bọn họ, ở nhà cũ là lựa chọn tốt nhất. Bé vừa tiến đến, Đường lão liền thần bí hề hề hỏi, "Cha con và mammy là vấn đề gì cãi nhau?"

Hạ bảo bối miệng nhàn nhạt, "Không biết."

"Cháu ngốc như vậy, một ngày cũng không nói đến?"

Hạ bảo bối rất ưu thương, "Mammy rất thông minh, mẹ không muốn con biết, con là không ra nói tới."

Bé bên cạnh dò hỏi một ngày, vẫn không biết Hạ Thần Hi cùng Đường Bạch Dạ vì sao cãi nhau. Nếu là hỏi Đường Bạch Dạ, dự đoán còn có kết quả.

"Vấn đề cũng không biết ở đâu, giải quyết như thế nào." Đường lão rất phiền muộn, "Đính hôn đính, đừng lại náo ra hủy hôn, mặt ông ném không dậy nổi."

Hạ bảo bối chớp ánh mắt ngây thơ nhìn Đường lão.

Đường lão nhất thời chấn động, trong lòng kêu không xong, "Sẽ không nghiêm trọng như thế đi?"

Hạ bảo bối rất ưu thương gật đầu, "Mammy hình như không có nguyện ý kết hôn."

"Khôi hài, mới cầu hôn mấy ngày sẽ không nguyện ý kết hôn, cô ấy xem kết hôn là trò đùa, nói kết liền kết, nói không muốn kết liền không muốn kết?" Đường lão giận, trong lòng lo nghĩ a. Này là chuyện gì a.

Hạ bảo bối bĩu môi, ôm tiểu bối, "Cháu cũng muốn bọn họ kết hôn a."

"Đường Bạch Dạ ngu ngốc, một ít chuyện làm cũng không xong."

Hạ bảo bối chống đầu, Đường lão lại nguyền rủa, "Trước đó muốn kết hôn với Tưởng Tuệ, kết quả Tưởng Tuệ hủy hôn, còn náo đến chuyện đứa nhỏ, hiện tại vừa mới cùng Hạ Thần Hi đính hôn, chẳng lẽ lại muốn náo ra hủy hôn sao? Một đại nam nhân, bị vứt bỏ hai lần, cậu ta không mất mặt, Đường thị mất mặt, buồn cười!!!"

Hạ bảo bối, "..."

Đường lão giận, "Cho nên ông nói, lão bà phải người ngu ngốc, dễ bảo."

Hạ bảo bối, "..."

Tài xế đưa Hạ Thần Hi đến dưới lầu nhà trọ cảnh biển, vừa tới dưới lầu đã nhìn thấy Lamborghini Đường Bạch Dạ, anh ngồi ở trên đầu xe, hút thuốc, hơi nghiêng đầu, phun vòng khói, ánh đèn ở trên người anh mơ màng cô đơn. Như một bức tranh. Một bức tranh tràn đầy tịch mịch cùng cô độc.

Nam nhân như vậy, trên người quá nhiều hỗn hợp, tà mị cùng biếng nhác, như báo săn. Làm cho người ta không thể chống cự.

Trên mặt đất đã có không ít tàn thuốc, anh hút không ít. Hạ Thần Hi biết, Đường Bạch Dạ nghiện thuốc lá cũng không phải là rất nặng, chỉ khi trong lòng phiền, mới có thể hút nhiều như vậy, cô đột nhiên rất không muốn gặp lại anh. Nhìn thấy anh cô lạnh như thế. Nhất thời nhớ lại thời gian lúc trước mới quen Đường Bạch Dạ.

Tài xế Đường gia cùng Đường Bạch Dạ chào hỏi xong liền rời đi, Hạ Thần Hi nhìn Đường Bạch Dạ liếc mắt một cái, không nói gì. Cô xoay người lên lầu, Đường Bạch Dạ rời khỏi đầu xe, dập tàn thuốc, đi vài bước, nắm lấy cánh tay của cô.

Sắc mặt Hạ Thần Hi lạnh, "Thần Hi, chúng ta nói một chút được không?"