"Thần Hi..." Đường Bạch Dạ giọng nói mang theo một tia khẩn cầu, Hạ Thần Hi quay đầu ngắm phong cảnh, lại bị anh hôn. Một tay ngang hông cô nhéo, làm cho cô phối hợp.

"Anh thực sự là hỗn đản, Anh không thể chờ về đến nhà sao?" Đường cũng không xa, cũng nhịn không được sao?

"Không thể!" Đường Bạch Dạ giọng nói cực kỳ khàn khàn, mang theo vài phần bức người. Vén váy dài Hạ Thần Hi, ngón tay rất tà ác hướng chân giữa cô.

Sắc mặt Hạ Thần Hi ửng hồng, tay đẩy Đường Bạch Dạ ra, Đường Bạch Dạ nghiêng người, hôn môi cô, khiến cho cô mơ mơ màng màng, thần trí không rõ. Ngón tay của anh trượt tiến vào trong hoa kính. Hạ Thần Hi hoảng sợ, cuống quít nắm cổ tay anh.

"Đường Bạch Dạ!!!"

Cái người hỗn đản này tinh trùng xông não. Đây là trên xe, trên xe a a a...

Đường Bạch Dạ hôn nhẹ môi cô, giật giật tay, tay chuyển động trên thân thể cô, Hạ Thần Hi khó chịu nhíu mày, cầm chặt cổ tay anh.

"Thần Hi... Lão bà..." Đường tổng giọng nói bất mãn, như thú cưng muốn ăn thịt.

Mắt chớp chớp, muốn lập tức nhào tới Hạ Thần Hi, Hạ Thần Hi được yêu thích sắc toàn hồng.

"Về nhà lại nói..."

"Tiểu đệ đệ nhà anh hiện tại đã nghĩ thân em.."

Hạ Thần Hi, "..."

Đường Bạch Dạ ôm cô hồ nháo, Hạ Thần Hi chỉ chịu anh thân mật, khác Hạ Thần Hi chết sống không nghe theo anh, chỉ cầu tài xế lái xe nhanh một chút, Đường Bạch Dạ căn bản hành động, phía trước tài xế liền biết bọn họ đang làm chuyện gì tốt.

Xe tăng tốc, lướt đi nhanh. Hạ Thần Hi tính toán thời gian, dự đoán sắp về đến nhà.

"Đường Bạch Dạ..."

Cô sợ anh thực sự làm càn, ôm anh chủ động dâng lên môi của cô, hôn rất nhiệt tình, rất sợ anh cử động lung tung, Đường Bạch Dạ thấy cô chủ động, đương nhiên sẽ không cự tuyệt, hai người ở phía sau náo thành một đoàn.

Đột nhiên, xe giảm tốc độ, mất thăng bằng, Hạ Thần Hi không chú ý, cắn lưỡi Đường Bạch Dạ.

"Hạ Thần Hi!" Đường Bạch Dạ dở khóc dở cười.

Hạ Thần Hi hôn hôn môi của anh, "Này cùng em không quan hệ."

Đường Bạch Dạ vừa muốn ngăn chặn cô, Hạ Thần Hi cuống quít đẩy đầu anh ra, "Đường tổng... Về đến nhà."

Tài xế đến dưới nhà Hạ Thần Hi, Hạ Thần Hi đẩy Đường Bạch Dạ ra xuống xe, cười nhìn anh một thân nhếch nhác, Đường Bạch Dạ nghiến răng nghiến lợi, một tay ngăn trở cái diễu võ dương oai.

Hạ Thần Hi che miệng cười, Đường Bạch Dạ một tay dắt cô, kéo cô đi vào thang máy, ai biết, có người cùng bọn họ đồng thời trở về, cùng đến tầng cao nhất, còn chưa có xuống, bốn người cùng nhau tiến thang máy.

Hai người là lầu 28, Đường Bạch Dạ mặt mũi tối sầm.

Vốn định tiến thang máy anh sẽ theo liền, ai biết hai bóng đèn sáng chói.

Hai người là một đôi vợ chồng trung niên, nhìn qua rất có khí chất.

Nữ nhân vừa nhìn, hỏi Hạ Thần Hi, "Nhà cô cũng ở nơi đây sao? Thế nào chưa từng thấy cô?"

Hạ Thần Hi mỉm cười nói, "Tôi đi làm bận, đi sớm về trễ, lại không thích ra cửa, khả năng cô chưa từng thấy."

"Phải không?" Nữ nhân cười nói, "Các người vừa mới tham gia yến hội trở về sao?"

"Đúng vậy, vừa mới tham gia trở về." Hạ Thần Hi cười nói, Đường tổng ở một bên không vui không nói lời nào, thang máy rất nhanh lên tầng, Đường Bạch Dạ quyết đoán, cấp tốc kéo Hạ Thần Hi ra cửa.

Mới vừa vào cửa, Đường Bạch Dạ một cước đá cửa, đem Hạ Thần Hi để ở trên cửa, người liền nhào lên, hôn môi của cô.