"Thần Hi a..." Đường Bạch Dạ gọi cô một tiếng, Hạ Thần Hi ngẩng đầu nhìn anh, Đường Bạch Dạ một tay xoa mặt của cô, ôn nhu xoa xoa, đầu ngón tay xoa làn da, hơi nổi lên một tầng hồng nhạt.

Cô cúi đầu nghĩ, Đường Bạch Dạ nâng cằm cô, ánh mắt mỉm cười, "Em có thể đem tất cả cảm tình của em đều đặt ở trên người anh, anh Đường Bạch Dạ đáp ứng em, tuyệt không phụ lòng em."

Đây là anh lần đầu tiên, đối một nữ nhân làm ra nhất sinh nhất thế, không rời không bỏ hứa hẹn.

Anh nặng lòng hứa hẹn, hoặc là không cho, hoặc là nhất định tuân thủ.

Đây chính là anh một đời hứa hẹn.

Tuyệt không phụ lòng Hạ Thần Hi.

Không vì chinh phục, không vì đứa nhỏ, không vì tâm hư vinh.

Đơn giản là, cô là Hạ Thần Hi.

Trái tim Hạ Thần Hi khẽ run lên, tim đập như sấm.

Đường Bạch Dạ hơi nghiêng đầu, hôn môi cô, ôn nhu triền miên, Hạ Thần Hi nhắm mắt lại, cảm thụ ngọt ngào.

Đúng vậy, cô tin Đường Bạch Dạ.

Tin tưởng mình.

..............

Ngày Đường Bạch Dạ xuất viện, Vân Dật tới đón anh, cùng đi tổng bộ Đường môn, bọn họ có chuyện phải xử lý, Hạ Thần Hi cũng nhẹ nhõm, bồi Hạ bảo bối đi bệnh viện đón Tiểu Bối Tiểu Bảo, cùng nhau về nhà.

Đường lão vốn định muốn Hạ bảo bối đi nhà cũ ở, nhưng Đường Bạch Dạ xuất viện, Hạ Thần Hi cũng trở về nhà, có thể chiếu cố Hạ bảo bối, Đường lão sẽ không mượn cớ tiếp tục giữ lại Hạ bảo bối.

Hạ bảo bối hỏi, "Mammy, hôm nay ông nói..."

"Ông nội?"

Hạ bảo bối mím môi, bĩu môi, "Không thể gọi ông nội sao?"

"Con đừng ở trước mặt Đường Bạch Dạ gọi, nếu không anh ta bóp chết con." Hạ Thần Hi bật cười.

"Daddy là quỷ ấu trĩ." Hạ bảo bối rất hưng phấn nói, "Ông nội nói, tuần sau tiệc rượu kỷ niệm tám mươi năm, muốn con cũng tham gia."

"A..."

Hạ bảo bối châm chọc nói, "Ông nói, ông cho con, nhận tổ quy tông."

Hạ Thần Hi, "..."

"Chủ tịch thực sự là sĩ diện chết, thích con liền thích con, nói cái gì nhận tổ qui tông, ý của con thế nào?" Hạ Thần Hi cười hỏi.

Thành thật mà nói, Đường lão thích Hạ bảo bối, cô không có ý kiến, chuyện cũ năm xưa Đường Bạch Dạ, cũng không thể ảnh hưởng, sợ bọn họ cha con khúc mắc rất sâu, Đường Bạch Dạ cũng không thích Đường lão tiếp nhận.

Bây giờ, tiếp nhận Hạ bảo bối, kỳ thực cũng là ngầm thừa nhận Đường Bạch Dạ chính là Đường đại thiếu gia.

Hạ Thần Hi thần kỳ lạc quan, cô cũng hi vọng quan hệ Đường lão cùng Đường Bạch Dạ có thể được cải thiện.

"Con cảm thấy đi... Không sao cả a." Hạ bảo bối nói, "Mammy nếu là không thích, vậy con sẽ không đi."

"Chính con quyết định đi."

"Được rồi."

Hạ Thần Hi cười hỏi, "Con không hỏi cha con?"

"Daddy ý kiến có thể không đáng kể, dù sao cha là sẽ không đáp ứng." Hạ bảo bối cười híp mắt nói, cũng để lộ ra một tin tức, bé đồng ý cách làm Đường lão, xuất đầu lộ diện.

Thái tử gia tập đoàn Đường gia tân nhiệm ra lò.

"Nói, bảo bối, con thay lòng đổi dạ cũng quá nhanh, thời gian trước đối với chủ tịch còn nghiến răng nghiến lợi, thế nào nhanh như vậy liền hợp thành một chỗ?" Hạ Thần Hi cười nói.

Hạ bảo bối thâm trầm nói, "Cảm tình nam nhân thay đổi rất nhiều, các cô nữ nhân sẽ không hiểu."

Hạ Thần Hi, "..."

Cuối tuần này, ở nhà cùng trong bệnh viện vượt qua, Tiểu Bối bị thương, không bát quái, Đường Bạch Dạ thần long thấy đầu không thấy đuôi, trái lại mỗi ngày một cuộc gọi điện thoại, cái khác không nói gì.

Hạ Thần Hi biết anh có chút bận, lần này anh bị ám sát, đoán chừng là Tiêu Tề cho người làm, anh phải xử lý chuyện này, lại bận tiệc rượu Đường thị tám mươi năm.