Đường Bạch Dạ thâm trầm nói, "Hạ tiểu thư, em quá đơn thuần."

"Nói thế giải thích thế nào?"

Đường Bạch Dạ nói, "Lão gia hỏa tâm không tốt như vậy, ông ấy nhất định là giả bộ, anh vẫn cảm thấy bảo bối cùng một chỗ với ông ấy phi thường nguy hiểm, nói không chừng một ngày kia ông ấy thực sự làm hại bảo bối, vậy quá oan, em gọi điện thoại cho bảo bối, nhắc nhở bảo bối chú ý một chút."

"Trời ạ, Đường tổng, anh rốt cuộc là chỗ nào lại nghi ngờ?" Hạ Thần Hi cười nói, "Quá hắc ám, phức tạp hóa vấn đề."

"Đó là em quá đơn thuần." Đường tổng cười lạnh, "Lão đầu tử con trai còn đem giết, cháu trai thì đáng là gì."

"Bảo bối người gặp người thích, anh muốn đố kị anh liền nói thẳng."

"Câm miệng, anh nghiêm chỉnh nói."

"Em cũng nói rất chính đáng." Hạ Thần Hi cười nói, khép lại tư liệu, không tính toán nhìn nữa, thu dọn đồ đạc tan tầm, đi bệnh viện trấn an Đường tổng giám đốc.

"Hạ Thần Hi, em cũng bị lão gia hỏa lừa."

Hạ Thần Hi nói, "Sự thực là cái dạng này, đêm hôm đó chủ tịch mời các cổ đông đi nhà cũ Đường gia, anh không phải đã nói cái gì làm ông ấy thay đổi chủ ý? Em nghe ý tứ của ông ấy, hẳn là đêm hôm đó anh nói cái gì đả động ông ấy."

"Cho nên ông ấy liền thay đổi chủ ý, anh cùng ông ấy kiếp này không có cơ hội cha con hòa thuận, cũng không đại biểu ông ấy sau này còn có thể thuê sát thủ, em cảm thấy chủ tịch sẽ không, bảo bối cũng không phải ngu ngốc, anh sẽ không muốn chỉ sợ thiên hạ không loạn."

"Từ xưa đến nay đều là tình nhân xúi giục lão công cùng lão bà đại chiến, nào có con trai gây xích mích cháu trai cùng gia gia, quá bất hiếu."

Đường tổng giận, "Em nói lại lần nữa xem!"

Hạ Thần Hi cười, đổi đề tài khác, "Được rồi, em chuẩn bị tan tầm, mang bữa tối cho anh, anh muốn ăn cái gì, thầy thuốc nói cái gì ăn kiêng sao?"

"Không ăn kiêng, anh chết đói, nhanh lên một chút."

Đường Bạch Dạ nhịn không được châm chọc thức ăn bệnh viện, "Thức ăn bệnh viện liền cùng ngục giam như nhau, khó ăn muốn chết."

"Anh ăn qua thức ăn ngục giam?"

"..." Đường tổng không muốn nói chuyện, Hạ Thần Hi cười nói, "Em biết, em mang cơm cho anh, chờ, một lúc thấy."

Hạ Thần Hi cúp điện thoại, thu thập xong đông tây, Lâm Lâm theo phòng giải khát ra, đem cái chén đặt ở trên bàn, hỏi Hạ Thần Hi, "Đường ca ca một ngày cũng không đi làm, anh ấy đi chỗ nào?"

"Đường ca ca đi chỗ nào, cô hỏi tôi làm cái gì, chính cô gọi điện thoại cho anh ấy a." Hạ Thần Hi mỉm cười nói, âm thầm thấy kỳ lạ, Đường Bạch Dạ không nói cho Lâm Lâm anh ấy nằm viện sao? Vì sao?

Đường tổng như thế hoa hồ điệp, nhiều nữ nhân đi nhìn hắn, nhiều hưởng thụ một điểm phúc lợi cũng là tốt thôi.

"Tôi gọi điện thoại tới, anh ấy nói anh ấy đang có việc bận, tôi không tin, anh ấy đi chỗ nào?"

"Đường tổng là người bận, tôi làm sao biết anh ấy đi chỗ nào." Hạ Thần Hi nói, Đường Bạch Dạ đã không nói cho Lâm Lâm, cô cũng không cần thiết lắm miệng, cô nghĩ là nghĩ như vậy, Đường tổng diễm phúc.

Nếu Lâm Lâm thực sự là thường thường đi bệnh viện, làm một chút Lâm Đại Ngọc, cô cũng thật sự không thích.

Đường Bạch Dạ cũng không phải bệnh sắp chết, cuối cùng cũng thấy mặt, không biết cũng không biết.

"Hạ Thần Hi, cô có phải hay không gạt tôi cái gì?" Lâm Lâm nghiêm nghị hỏi, "Đường ca ca rất thích Lamborghini, dù cho có đang bận việc gì, anh ấy cũng sẽ không rời đi xe của anh ấy, thế nào lại để cô lái xe?"

"Anh ấy đưa tôi lái." Hạ Thần Hi nhàn nhạt nói, cho Lâm Lâm một cái mỉm cười, "Chính cô trong điện thoại hỏi Đường ca ca, chuyện của anh ấy, cô đừng tới hỏi tôi, tôi rất bận, không đếm xỉa tới cô."

Hạ Thần Hi chỉnh lý tốt tư liệu, cùng Tiết Giai Vân chào hỏi, tan tầm.

Quang minh chính đại đi tháng máy dành riêng Đường tổng.