Đột nhiên, một ánh đèn chiếu qua Hạ bảo bối nheo mắt lại nhìn lại chỉ thấy một người đàn ông thô kệch mang dây chuyền vàng xuống xe, vừa xuống xe vừa nói chuyện qua điện thoại.

Người quen?

Trương Phi Hổ, Daddy không phải đã đem tên này vào tù sao? Hắn không phải là đã chết sao? Vì sao hắn lại ở đây lại còn bắt cóc bọn họ? Lần trước người của bọn chúng đều bị tiêu diệt chẳng lẽ hắn còn có thuộc hạ? Thực sự là loại côn trùng nhiều chân chặt mãi không

hết.

Khốn kiếp!

Ai đã đưa hắn ra tù? Hạ bảo bối hiểu rất rõ ràng một điều chỉ có người chết là không thể uy hiếp bằng không dù đưa hắn vào tù hắn cũng sẽ ra được, tin tưởng vào pháp luật cũng không phải là chuyện nên làm.Thảo nào Lục Trăn cùng Long Tứ thích tự giải quyết, thảo nào Mục Vân Sinh đối với pháp luật của chính phủ đều là cười nhạo, nhìn cũng lười chưa nhìn đã ném đi.

"Được, được, được, Tưởng tiểu thư yên tâm, một già một trẻ bọn họ tôi cũng không bỏ qua toàn bộ đều giết!"

Tưởng tiểu thư?

Vị hôn thê trước của Daddy?

Hạ bảo bối im lặng, đây là yêu quá thành hận còn là do Tưởng tiểu thư biết Daddy tính kế Tưởng thị trưởng cho nên trả thù Daddy, hãm hại Daddy phải vào tù lại muốn bắt... Chờ một chút, bé vốn cho rằng bé gặp tai bay vạ gió là bọn hắn muốn bắt cóc Đường lão kết quả làm bé bị liên lụy.

Dù sao xe này là của Đường lão.

Tưởng Tuệ biết Daddy cùng Đường lão quan hệ bất hòa, dù cho dùng Đường lão cũng không uy hiếp được daddy.

Cho nên, Tưởng tiểu thư là muốn bắt cóc bé kết quả là làm liên lụy Đường lão?

Hạ bảo bối nắm tay cho mình một lý do rất quang minh chính đại, vô cùng chính nghĩa ở lại. Nếu là bé làm liên lụy người kia nhất định phải tự giải quyết đem Đường lão đưa đi nếu không thật không có ý nghĩa.

Hạ bảo bối án binh bất động trốn ở phía sau đại thụ.

May mắn là đêm nay trời rất tối không thể nhìn rõ. Không đầy một lát sau, trong căn nhà bỏ hoang truyền đến một trận mắng chửi, ném đồ đạc xem ra là đã biết Hạ bảo bối chạy trốn, mấy người đàn ông mặc áo đen vừa rồi ngồi đánh bài nhanh chóng chạy vào trong rừng đuổi theo.

Hạ bảo bối ngừng thở.

Trương Phi Báo phái một nhóm người đuổi theo Hạ bảo bối, một nhóm người ở lại canh phòng. Đột nhiên, tiếng súng vang lên trong căn nhà hoang liên tiếp truyền đến tiếng súng Hạ bảo bối nheo mắt lại cầm lên tiểu cung của bé.

Lần trước bị bắt cóc, bởi vì đối với tính năng của đồ chơi này không hiểu biết nhiều nên không thể tận dụng hết khả năng, sau khi trở lại Hạ bảo bối đã đem Lục Trăn mắng đến cẩu huyết lâm đầu.

Lục ca ca vô cùng ủy khuất gửi lại một video dạy bé cách sử dụng.

Hạ bảo bối đã vào núi hoang làm thí nghiệm nên có thể sử dụng thành thạo.

Đầu cung ép vào lan can bên cạnh căn nhà hoang bắn một phát súng chỉ nghe được một tiếng ầm, ánh lửa bắn ra bốn phía, tảng đá lớn bị thổi bay, có mấy tiếng kêu thảm thiết, một phát súng đầy uy lực lập tức làm nổ tung nửa căn nhà hoang sụp đổ.

Ở ngoài căn nhà hoang những tên áo đen bị tiếng nổ mạnh làm cho chấn đọng ngã gục xuống.

Hạ bảo bối chủ ý làm họ loạn lên, không ngờ căn nhà hoang không kiên cố cứ như vậy mà sụp xuống.

"Tiêu rồi, Đường lão tiên sinh..." Hạ bảo bối từ phía sau đại thụ xông tới, mẫn tiệp chạy ra "Mình không phải là đã làm ông ấy nổ tung chứ?"

Không muốn a.

Bé không muốn bị thiên lôi đánh xuống.

Có mấy kẻ bị tảng đá lớn đè nặng ôm đùi ở một bên kêu thảm thiết, Hạ bảo bối cũng không kịp nghĩ gì liền trèo vào bên trong tìm Đường lão, bé vừa mới bò lên trên liền nhìn thấy Đường lão đẩy một tảng đá bò ra mặt bám đầy bụi đất nhìn rất nhếch nhác.

Hai cái đầu một lớn một nhỏ cũng thiếu chút nữa đụng vào nhau, Đường lão khuôn mặt tức giận một cú đánh vào đầu hướng Hạ bảo bối "Phản rồi, ngươi muốn đem ta chôn cùng có phải không?"

Hạ bảo bối sờ sờ đầu bị đánh đau vô cùng ủy khuất, "Sai sót, sai sót, không nghĩ tới mũi tên này uy lực lại lớn như vậy, sai sót, tiếp theo nhất định sẽ nhắm trúng."