Đường Thành Nam có điểm tự đắc nói, "Chỉ cần tôi là tổng giám đốc của Đường thị, tôi cũng có thể đưa Đường thị đến một tầm cao mới."

"Nhị thiếu, cậu đừng nói đùa, cậu cũng không phải chưa đảm nhận vị trí tổng giám đốc, mấy ngày ngắn ngủi đã náo ra chuyện gì đáng cười, trong lòng chúng tôi đều biết rõ ràng, nói khó nghe chính là cậu cùng đại thiếu so sánh thì cậu còn kém xa."

"Ông..." Đường Thành Nam thẹn quá hóa giận, chỉ vào đổng sự đang muốn chửi ầm lên.

Đường lão nheo mắt lại, quát chói tai, "Thành Nam, ngồi xuống, còn ra thể thống gì? Trưởng bối nói chuyện con có thái độ này là sao?"

Đường Thành Nam tức giận bất bình, Đường lão nói, "Các vị đổng sự, các vị đã theo tôi nhiều năm như vậy, cùng Đường thị đi qua bao nhiêu sóng gió, tôi đều ghi tạc trong lòng, tôi bảo đảm, bất kể là ai tiếp quản vị trí tổng giám đốc của Đường thị cũng sẽ không tổn hại đến lợi ích của các vị. Đường Bạch Dạ có thể làm được, Thành Nam cũng cũng có thể làm được."

Các vị đổng sự đưa mắt nhìn nhau.

Đúng vào lúc này, Đường Bạch Dạ nghênh ngang đi vào phòng khách.

Ánh mắt Đường lão âm trầm, Đường Thành Nam chỉ vào Đường Bạch Dạ, "Ai cho anh tới nơi này, chúng tôi không mời anh, cút khỏi nhà tôi."

"Nói xong những lời nên nói tôi tự nhiên sẽ đi, cậu có quỳ xuống cầu tôi ở lại tôi cũng sẽ không ở." Đường Bạch Dạ kéo một cái ghế qua, tư thế ưu nhã ngồi xuống, cười như một chính nhân quân tử, thân sĩ quý tộc.

Mấy cha con Đường gia, sắc mặt khác nhau.

Sắc mặt khó coi.

Các vị đổng sự cũng có thể cảm nhận được giữa anh em bọn họ có mùi thuốc súng.

Bàn hình chữ nhật, Đường lão ngồi ở chủ vị.

Đường Bạch Dạ vừa hay cùng Đường lão mặt đối mặt ngồi ở đối diện.

"Tin tức của anh rất linh thông." Đường lão nhíu mày, tuyệt đối không chào đón Đường Bạch Dạ đến.

Đường Bạch Dạ tà mị cười, "Việc liên quan tới chuyện của tôi tin tức vẫn rất linh thông, tôi nghĩ ý của chủ tịch rất rõ ràng, muốn quyền kinh doanh trong tay tôi, không có vấn đề ông nói một tiếng, tội gì phải “ lao sư động chúng?"

Anh nói xong liền buông tay, trước mặt Đường lão ánh mắt đầy kinh ngạc, cười đến châm chọc lại rực rỡ, "Các vị đổng sự thời gian quý giá, loại chuyện nhỏ này tội gì phải phiền phức để bọn họ tự mình đi một chuyến, ông là cổ đông lớn nhất của Đường thị, ai tiếp quản việc kinh doanh đều do ông định đoạt, ông không muốn tôi tiếp tục kinh doanh, không có vấn đề tôi liền đưa đơn từ chức đến tận tay ông''

"Tôi đi rồi, không sao cả." Đường Bạch Dạ mím môi, tươi cười rất điềm đạm, "Bộ phận châu báu của Đường thị gần đây khai phá thị trường Âu Mỹ, chính là đội khai phá đều là người của tôi.Năm nay lợi nhuận quan trọng nhất của Đường thị,là dự án Cảnh biển, tổng kỹ sư là người phụ nữ của tôi, nguyên một nhóm kỹ sư đều là chỉ nghe lời tôi. Truyền thông thì càng không cần phải nói, người nào ở vị trí trọng yếu đều là người của tôi."

"Mời tôi từ chức, không sao cả, bọn họ trung thành và tận tâm với tôi, tôi sợ đến lúc đó mọi người cùng nhau xin từ chức. Nói được họ chỉ có một mình tôi, Đường thị và tôi nếu đã không có nhân duyên thì trong ba năm này tất cả lợi nhuận, thị phần của Đường thị sẽ chắp tay tặng cho người ta."

"Tôi ở Đường thị tám năm, ông cho là đem tôi đá đi thì Đường thị có thể thuận buồm xuôi gió?"

Đường lão trầm giận, "Anh đang uy hiếp tôi?"

Đường Bạch Dạ cười lạnh, "Tôi vẫn luôn ở uy hiếp ông, bằng không, ông đã sớm một cước đem tôi đá đi ông biết tôi nói là sự thực.Các vị đổng sự, tôi đi không quá một tháng, tôi cá là giá cổ phiếu Đường thị băng bàn, thay đổi triều đại."

"Đường Bạch Dạ!" Đường lão trầm giận, các vị đổng sự châu đầu ghé tai, trao đổi nhao nhao.

Đường Bạch Dạ quả cảm, thủ đoạn mạnh mẽ, cứng rắn, thương giới không ai không biết.

Đường thị ở trên tay anh, thật sự đi trên một bậc thềm lớn.