"Người phụ nữ này giả bộ thật giỏi, tớ dám cá cược nhất định là cô ta hãm hại cậu." Tiết Giai Vân tức giận, "Dưới bàn tớ đã tìm qua căn bản là không thấy vòng tay sao có thể đột nhiên xuất hiện."

"Cô ta cố ý để cậu ở bộ phận công trình xấu mặt."

Trong lòng Hạ Thần Hi biết rõ mỉm cười, "Thật sự là làm khó cô ta, lãng phí tâm tư đối phó với tớ, nói thế nào đi nữa lần này tớ cũng phải bái phục trước tâm cơ của cô ta."

Nữ nhân thích nhất làm khó nữ nhân, đặc biệt là tình địch.

"Cậu cứ như vậy để cho cô ta tính kế,diễn kịch?" Tiết Giai Vân không phục, "Sớm biết thế tớ cũng không nói cho cậu khiến cậu gặp phải nhiều chuyện như vậy còn làm cho cô ta có cớ đổ lỗi cho cậu, thật đáng ghét."

"Không liên quan gì đến cậu dù tớ không nhìn cô ta, cô ta cũng sẽ kiếm cớ làm khó dễ." Hạ Thần Hi nói, "Sự việc đã qua, chẳng lẽ tớ còn phải nghĩ lại sao? Như thế sẽ trở thành tranh sủng khiến mọi người cười nhạo."

Loại thủ đoạn nhỏ này của Lâm Lâm cô không để vào mắt.

Trên đời này, cũng không phải là ai cắn ngươi một miếng ngươi sẽ phải cắn lại một miếng, như thế thật không có phong độ.

Nếu muốn đối phó với một người cô khinh thường thủ đoạn này.

"Thần Hi, cậu thực sự là quá bình tĩnh." Tiết Giai Vân nói, "Loại chuyện này nếu như xảy ra ở trên người tớ, tớ đã sớm cùng cô ta đánh nhau một trận."

Hạ Thần Hi rời mắt khỏi văn kiện ngẩng đầu lên, "Tớ cảm thấy, tớ không đủ sức để đánh cô ta, đánh một quyền cô ta, cô ta sẽ quay đầu hướng Đường Bạch Dạ cáo trạng, tớ lại được ngậm bồ hòn, sẽ mất mạng."

Tiết Giai Vân bật cười, "Đều do Đường tổng, em gái của người yêu cũ cũng dây dưa, nếu không sẽ không nhiều phiền phức như vậy."

Hạ Thần Hi trầm tư, may mắn là Đường Bạch Dạ tin cô nếu không cảm giác tốt đẹp giữa cô và anh sẽ xuống không độ.

"Được rồi, ra ngoài làm việc đi, việc này càng ít nói càng tốt." Hạ Thần Hi nói, đối với Lâm Lâm bản thân cô có một suy nghĩ khác. Tiết Giai Vân vì sợ cô bị tổn thương nên cảm thấy không công bằng, cô rất cảm động nhưng cô sẽ không tính kế với Lâm Lâm.

Cũng không phải là cô lòng dạ khoan dung chỉ là cô cũng không muốn Đường Bạch Dạ cảm thấy khó xử.

Thu dọn đồ đạc ra khỏi phòng họp, Hạ Thần Hi trở lại phòng làm việc, chàng chai tặng hoa lại đến, bây giờ cậu ta đã quen với Hạ Thần Hi cũng hay nói chuyện phiếm nhưng Hạ Thần Hi cũng không hỏi ai là người tặng hoa.

Cô nghĩ, chắc là Tiêu Tề.

Cô không trêu chọc hoa đào cũng không giống Đường tổng biết tặng hoa, nhìn anh tác phong bá đạo như vậy thì biết cho nên chỉ có thể là Tiêu Tề.

Mỗi ngày đều nhiều hơn một đóa hoa.

Cô bị thương, mấy ngày nay không ở đây cũng có người thay cô nhận hoa tươi.

Đã là mười lăm đóa hoa tươi.

Cộng lại, người đưa hoa đã đến cũng nhiều lần,liên tục hơn mười ngày mưa gió không thay đổi.

Cô có nên nói một tiếng với Tiêu Tề không cần phải tặng hoa nữa?

Hạ Thần Hi cắm hoa vào trong bình nhìn hoa hồng xuất thần, cô nghĩ đến Đường Bạch Dạ tặng bẩy bó hoa hồng hơi mím môi cười ngọt ngào. Nghĩ đến việc Đường tổng mỗi ngày đều tặng hoa hồng cô nở nụ cười thật ôn nhu.Hạ Thần Hi một quyền đánh nát ảo tưởng trong lòng cô hi vọng xa vời cái gì Đường tổng nếu là có loại tâm tư lãng mạn này, Tiểu Bảo cùng meo meo cũng có thể sinh con.

"Thần Hi, không uống trà trưa sao?" Giờ nghỉ giữa buổi, Tiết Giai Vân hỏi, công nhân Đường thị đều có một thói quen uống trà buổi trưa, chỉ cần từ đầu làm việc đến giữa giờ thì cho phép thong thả uống buổi trà trưa.

Hạ Thần Hi nhìn thời gian đã quá giờ gật gật đầu cùng nhau đến dưới lầu uống buổi trà trưa, không ngờ phòng ăn đều bàn tán chuyện con trai của cô và Đường Bạch Dạ, thậm chí có người nói cô có thể được làm tổng kỹ sư công trình Cảnh biển tất cả đều là do có quan hệ ở phía sau.