Bây giờ, bị bọn họ động vào điểm giận tâm tình Tiêu Tề bực bội sợ rằng cũng đã không còn kiên trì rồi.

Tiêu Tề tự mình suy nghĩ.

Người đẹp trong lòng luôn tâm tâm niệm niệm đã lâu không gặp, tự nhiên anh rất muốn có được, nhưng giang sơn nhiều năm qua liều mạng, hi sinh bao nhiêu máu tươi, mồ hôi mới có vị trí ngày hôm nay, Tiêu Tề không tin anh có thể buông tha.

Đối với đàn ông mà nói lợi ích của bản thân là đứng đầu.

Xe Hạ Thần Hi bị hỏng nên ngồi trên xe của Đường Bạch Dạ.

Đường tổng đón Hạ Thần Hi đi làm trong lòng cười thầm, Hạ Thần Hi cuối cùng lại vẫn ngồi trên xe của anh, chiếc Lamborghini của anh cuối cùng cũng rời xưởng sửa chữa trở lại bên cạnh anh, lại tiếp tục treo biển số xe kiêu ngạo, kiêu ngạo tới đón người đẹp đi làm.

Lần này, tâm trạng vô cùng hăng hái.

Hạ Thần Hi cũng không còn muốn xuống xe giữa đường nữa.

Quan hệ của cô và Đường Bạch Dạ, chỉ cần nhìn các tờ báo của thành phố S thì mọi người đều biết trên weibo cũng có, dường như không ai là không biết, cô sẽ không làm kiêu nữa mà trực tiếp đến bãi đỗ xe.

"Buổi trưa cùng nhau ăn cơm."

"Em không biết có thời gian hay không." Hạ Thần Hi nói, "Có thời gian sẽ nói tiếp."

"Em như thế nào so với anh còn bận hơn?"

Hạ Thần Hi cười ngọt ngào, thời gian hai người chờ thang máy thì gặp Lâm Lâm xe của cô ta dừng ở một vị trí trước mặt, vừa vặn cũng đi tới thang máy, Đường Bạch Dạ cùng cô ta chào hỏi, "Tiểu Lâm, chào buổi sáng."

"Đường ca ca, chào buổi sáng'',

'' Hạ tiểu thư, chào buổi sáng."

Lâm Lâm mỉm cười chào hỏi, như thể chuyện gì cũng chưa từng xảy ra.

Hạ Thần Hi cũng cười nói một tiếng chào buổi sáng.

Đường tổng mặt không đổi sắc,đủ bình tĩnh như là không thẹn với lòng?

Lâm Lâm một đường không nói chuyện chỉ là luôn mỉm cười, Hạ Thần Hi cùng cô ta vốn là không hài lòng nên càng không có gì để nói.

Tới phòng làm việc, khắp nơi là lời bàn tán cho dù là bình thường cô ứng xử cùng các kỹ sư không tệ lúc này cũng rất nhiều lời nói.

Cô biết, bọn họ đang nói quan hệ của cô và Đường Bạch Dạ.

Hạ Thần Hi cũng không để ý, cô đã sớm có dự cảm. Mặc kệ bọn họ nói cái gì cô không để ý tới là được, lời hay cũng được nói bậy cũng được cô cho tới bây giờ cũng không để ý.

Chỉ cần không phải tổn thương tới người cô quan tâm cô từ xưa tới nay đều mặc kệ.

Đường Bạch Dạ sáng nay hỏi cô Khuynh thành quốc gia để ở đâu, cô thuận miệng trả lời cho có lệ một câu. Hạ Thần Hi nghĩ nghĩ, mở ngăn kéo, đột nhiên nhíu mày, lắc tay của cô không có trong ngăn kéo, cô kiểm tra bốn ngăn kéo.

Hoàn toàn không thấy.

Ánh mắt Hạ Thần Hi trầm xuống, vòng tay của cô không động tới sẽ còn đang ở trong ngăn kéo.

Cô ra ngoài có việc lại chính là bỏ qua mấy ngày không động tới, lắc tay chắc chắn là hoàn hảo vô khuyết ở trong ngăn kéo, sao lại có thể không thấy?

Nếu là vòng tay bình thường Hạ Thần Hi không nói, nhưng mà, vòng tay đá quý là đá quý nếu đánh mất rất đáng tiếc, quan trọng nhất là đây là lần đầu tiên hẹn hò của cô và Đường Bạch Dạ, anh lần đầu tiên mua đồ tặng cô.

Rất có ý nghĩa kỉ niệm.

Hạ Thần Hi tìm lại ngăn kéo một lần nữa nhưng vẫn không thấy vòng tay.

Trí nhớ của cô rất tốt, vòng tay ném ở trong ngăn kéo cô thực sự không động vào.

Thái Gia đến, thấy cô tìm xung quanh liền hỏi, "Cô đang tìm cái gì?"

"Không thấy vòng tay của tôi." Hạ Thần Hi nói, ''Ngày đó rõ ràng tớ để trong ngăn kéo, về sau lên núi cũng không có tới phòng làm việc,bây giờ lại không thấy?"

"Có thể nào cô mang về nhà?"

"Không có." Hạ Thần Hi nhíu mày, không tìm được trong lòng cô biết rõ có người cầm.

Bộ phận công trình nhiều người như vậy, bình thường cô đối xử với mọi người không tệ, nếu nói là có người trộm lại tìm không ra thì tình cảm sẽ bị rạn nứt, hơn nữa không có chứng cớ chẳng lẽ lại muốn lục soát ngăn kéo sao? Đã lấy trộm thì làm sao có thể đặt ở phòng làm việc, chờ người ta tìm thấy.

Tiết Giai Vân hỏi, "Là khuynh thành quốc gia của cậu?"

Bên cạnh có người nói nhỏ một câu, "Có phải có ai lấy trộm không?"