"Đường ca ca, em chỗ nào không thể nói, dù cho... Dù cho anh cùng Hạ Thần Hi yêu đương, anh cũng không phải của cha của nó, nó dựa vào cái gì mà gọi anh là cha." Lâm Lâm bất mãn nói...

Đứa nhỏ này nhìn tuổi cũng không coi là nhỏ.

Lâm Lâm suy đoán thời gian, chắc hẳn là việc từ tám năm trước.

Khi đó, Đường Bạch Dạ cùng chị cô đang muốn kết hôn, Lâm Lâm đương nhiên không nghĩ tới Đường Bạch Dạ sẽ có một đứa con riêng bị giấu một cái chính là bảy tám năm, cô một chút tin tức đều không nắm được.

Cô chắc chắn cho rằng đứa trẻ yêu thích hư vinh cho rằng Hạ Thần Hi cùng Đường Bạch Dạ yêu đương nên gọi Đường Bạch Dạ là cha.

Đây là hiện trường truyền trực tiếp, cô muốn để cho Hạ Thần Hi trước hết đánh mất mặt mũi sau lại sẽ nói.

Vô duyên vô cớ nhận cha, không biết xấu hổ.

Hạ bảo bối cười đến ưu nhã thân sĩ, nho nhã lễ độ.

"Tôi khi nào thích ông ấy là cha tôi, ông ấy có một đứa con đẹp trai như vậy là Đường tiên sinh buôn bán lời, cô là một người ngoài dựa vào cái gì đối với một nhà ba người chúng tôi nói chuyện linh tinh?" Hạ bảo bối mỉm cười nhìn Lâm Lâm, ý cười lại không chạm tới đáy mắt.

Thậm chí là sắc bén.

"Mày, thằng nhóc này như thế nào lại không biết xấu hổ." Lâm Lâm hơi thay đổi sắc mặt.

"Lâm Lâm!" Đường Bạch Dạ chợt quát, "Hạ Thiên là con tôi, là con trai ruột của tôi."

Lâm Lâm mắt mở đến cực hạn, giống như bị đả kích thật lớn.

Truyền thông ngửi được mùi chuyện bát quái, vội vội vàng vàng truyền hình trực tiếp, ống kính quay về phía Đường Bạch Dạ cùng Hạ bảo bối.

Một hồi tại hiện trường đưa tin về sự cố tự nhiên lại trở thành tiết lộ tin bát quái.

Đường Bạch Dạ có một đứa con riêng bảy tuổi tin tức cũng như gió truyền khắp toàn bộ thành phố S.

Một câu nói Hạ Thiên là con tôi, là con trai ruột nói xong vang lên có lực, được máy truyền hình đưa đến bát quái cho tất cả mọi người, thật sự là cẩu huyết.

...

Đường Bạch Dạ cùng Hạ Thần Hi tới bệnh viện làm kiểm tra, toàn bộ thành phố S đều sôi trào.

Đặc biệt tin tức của Đường Bạch Dạ đã truyền khắp giới bất động sản cùng giới truyền thông, giới đá quý là ba lĩnh vực khởi nghiệp của Đường thị, truyền hình trực tiếp hiệu quả không tệ, ảnh của Hạ Thiên cũng chụp rất rõ ràng.

Đường lão ở nhà xem xong, thiếu chút nữa đập ti vi.

Đường Thành Nam chỉ xem tivi, hùng hùng hổ hổ.

Chờ Đường Bạch Dạ cầm kết quả của bệnh viện muốn ngăn chặn tin tức, lúc này trên mạng đều truyền tin tức muốn chặn cũng không chặn được.

Hơn mười phút, tin tức lan tràn trên mạng.

Toàn thế giới đều biết Đường Dạ Bạch có một đứa con riêng.

Lầu 2, căn nhà cảnh biển.

Hạ gia.

Hạ bảo bối pha trà bưng trà cho Đường Bạch Dạ, truy hỏi "Cha, người phụ nữ kia là ai?"

Cha vậy mà cho cô ta sắc mặt tốt Hạ bảo bối có một loại cảm giác nguy cơ.

Lâm Nhiên lanh mồm lanh miệng, "Em gái của tình nhân cũ."

Đường Bạch Dạ liếc mắt nhìn anh một cái nheo mắt lại, Hạ bảo bối hừ lạnh, "Cha, cha thật không có nghĩa khí, em gái của tình nhân cũ cũng quan hệ."

"Cha tuyên bố, cha cùng cô ấy trong sáng, không phải như con nghĩ." Đường Bạch Dạ nhanh chóng giải thích rõ với con trai, đứa con trai này không thể bỏ qua được nếu không cánh cửa của Hạ Thần Hi làm sao bước qua."Cha thương cô ấy như em gái"

‘’Được, Đường gia dương thịnh âm suy, em gái của cha cũng không biết từ đâu chui ra." Hạ bảo bối châm chọc, " Ánh mắt của cô ta nhìn cha không phải là ánh mắt em gái nhìn anh trai."

"Con trai bảo bối, làm sao con biết ánh mắt em gái nhìn anh trai cùng ánh mắt phụ nữ nhìn đàn ông có gì khác nhau?"

Hạ bảo bối, "..."

Đường Bạch Dạ nói, "Được rồi, đừng nhắc tới chuyện này nữa, cha nói quan hệ trong sáng chính là quan hệ trong sáng, con đến cha cũng không tin, hiện tại quan trọng nhất là vấn đề của con đã hưởng hết hào quang, cha rất phiền."

"Cha, quên đi, biết thì biết, không có gì đáng ngại."