Một cái tát vang dội rơi trên mặt hắc quả phụ, trên mặt Tiêu Tề lửa giận văng khắp nơi, Âu Dương cùng hắc quả phụ lần đầu tiên nhìn thấy anh ta giận tím mặt chỉ sợ thời gian biết Hạ Thần Hi có đứa nhỏ, cũng không nổi giận như thế.

Hắc quả phụ nâng khóe môi.

Trên miệng có chút máu.

"Đứa bé kia, là sinh mạng của Thần Hi, cô dám động vào nó ta lấy mạng của cô!"

Hắc quả phụ cấp tốc cúi đầu, thầm hận trong lòng.

Hạ Thần Hi, lại là Hạ Thần Hi.

Sớm biết như vậy, lúc trước nên làm mạnh tay hơn nữa.

...

Tiêu Tề gọi điện thoại cho Hạ Thần Hi, cô đang đợi điện thoại của anh, biết anh không có việc gì, cô cũng hơi chút an tâm.

"Tôi hình như nghe thấy có người nói... Có phải cảnh sát bắt anh hay không?"

Tiêu Tề nhàn nhạt nói, "Không có chuyện gì đặc biệt, chỉ là giúp trợ điều tra."

Hạ Thần Hi hơi nhíu mày, giúp đỡ điều tra.

Lấy năng lực Tiêu Tề, không nên trêu chọc cảnh sát.

"Không có việc gì là được." Hạ Thần Hi cũng không hỏi nhiều cái gì, hơi cắn răng, lấy thân phận của Tiêu Tề, ở lại thành phố S một ngày, xác thực có nhiều nguy hiểm, đây dù sao không phải địa bàn của anh ta.

Nếu có việc, cô càng thấy áy náy bất an.

"Tiêu Tề, anh lúc nào trở về châu Âu?"

"Em nguyện ý đi cùng anh sao?"

Hạ Thần Hi trầm mặc không nói, Tiêu Tề cũng hiểu ý cô.

"Trừ phi em nguyện ý đi cùng anh, bằng không, anh sẽ không đi khỏi thành phố S. Thần Hi, lần này anh cũng không phải vì em mà đến, nhưng mà, anh nguyện ý vì em mà ở lại, chẳng sợ thành phố S thập diện mai phục, anh cũng không hề sợ hãi."

Hạ Thần Hi muốn nói điều gì nhưng Tiêu Tề đã mỉm cười nói: "Em ngày mai còn phải đi làm, anh không quấy rầy em nghỉ ngơi."

Tiêu Tề cúp điện thoại.

Hạ Thần Hi một người ngồi trên bệ cửa sổ, nhìn ngọn đèn dầu dưới tầng rực rỡ.

Có chút phiền muộn.

Đường Bạch Dạ... Tiêu Tề...

Cô thở dài một hơi.

Lại một tuần mới bắt đầu.

Dự án cảnh biển triển khai là một vấn đề khó có tính kỹ thuật cao, phòng thiết kế đều không có được kỹ thuật cao để đáp ứng, toàn bộ kỹ sư công trình đều rơi vào trong khó khăn, bao gồm Hạ Thần Hi, cô nghiên cứu một ngày, vẫn không tính ra giá trị cụ thể.

Thái Gia dẫn một đoàn kỹ sư cùng nhà thiết kế đến hội trường họp.

Hội trường họp là phòng họp của Đường Bạch Dạ chuyên dùng.

Thái Gia nói: "Chúng ta nghiên cứu qua tất cả số liệu, mảnh đất cùng kết cấu, không có biện pháp thực hiện với kỹ thuật khó này, nếu như dựa vào bản thiết kế này trong tương lai quá trình xây dựng sợ là sẽ có nguy hiểm."

Hạ Thần Hi cúi đầu nhìn số liệu lắng nghe mọi người họp.

Bỗng nhiên nghe Đường Bạch Dạ hỏi, "Hạ tiểu thư, cô có ý kiến gì?"

Hạ Thần Hi ngẩng đầu lên, buông tay.

"E rằng phải có một khoảng thời gian để chỉnh lý."

Hạ Thần Hi cảm thấy rất kinh ngạc, phân tích số liệu của cô rõ ràng làm rất khá, trước đây cũng không có xuất hiện qua vấn đề khó khăn này, mấy ngày nay mấy vị kỹ sư đột nhiên đưa ra kết cấu thụ lực đầy vấn đề.

Đây là vấn đề cách phân tích kết cấu của cô.

Hạ Thần Hi muốn đem số liệu đi phân tích một lần nữa.

Nếu không phải lúc trước có sai số, chính là cô sơ ý, nghĩ sai ở điểm nào rồi.

Chỉ là, dự án cảnh biển tư liệu nhiều, số liệu cũng nhiều, muốn phân tích cũng không dễ dàng như vậy.

Lâm Lâm nói, "Không biết Hạ tiểu thư cần bao nhiêu thời gian, chỉ còn lại có ba ngày sợ rằng không đủ thời gian, thật sự nếu không giải quyết được vấn đề, liền hoãn lại tiến độ, chúng ta lãng phí quá nhiều thời gian."

Hạ Thần Hi làm việc kỹ lưỡng, lại là tổng thiết kế, so với người bình thường cần nhiều hơn một chút thời gian cùng tính tình cẩn thận của cô cũng có liên quan.

Chỉ cần không ảnh hưởng tiến độ, Thái Gia tuyệt đối không ý kiến.