Âu Dương nghĩ thầm, khi anh thu thập phần tài liệu này, quả thực có chút ngạc nhiên, anh cũng từng nghĩ giấu giếm, nhưng mà, việc này giấu giếm không được.

Người phụ nữ ngẩng đầu lên, thiếu chút nữa làm rơi máy tính trong tay.

Cô kinh ngạc nhìn Tiêu Tề, thì thào tự nói, "Đây là muốn nghịch thiên a."

Tiêu Tề đột nhiên giương tay lên, tất cả tư liệu bay đầy trời, có một chút rơi vào trên sân cỏ, có một chút rơi vào hồ bơi, sắc mặt trầm như Diêm La, toàn thân tràn ngập một cỗ sát khí.

"Này rốt cuộc chuyện gì xảy ra? Vì sao Thần Hi cùng Đường Bạch Dạ..." Tiêu Tề cắn răng, có thể nói là nghiến răng nghiến lợi, Âu Dương thầm nghĩ, anh còn tưởng rằng anh ta kiên trì.

Nguyên, anh cũng là người có cảm xúc.

Âu Dương nói, "Hẳn là tám năm trước, một lần nhiệm vụ kia..."

Tiêu Tề nắm chặt nắm tay, anh biết được Hạ Thần Hi có con, đã là vô cùng không vui, không ngờ, đứa nhỏ vậy mà là của Đường Bạch Dạ, loại khả năng này thấp đến một phần vạn, vậy mà bọn họ đụng phải.

Vì sao?

Anh đột nhiên nhớ tới một việc, tám năm trước, Thần Hi đi tới bến tàu, lần đầu tiên hỏi câu, có phải hạ dược cho cô hay không. Lúc đó, anh không biết Hạ Thần Hi hỏi cái gì, cô lại không muốn giải thích.

Sau, cô đi được quyết tuyệt, không chút nào lưu luyến.

Tâm như tro nguội.

Chẳng lẽ là cho rằng, anh hạ dược với cô?

Thuốc này, hiển nhiên là... Tiêu Tề chợt quát chói tai, "Thần Hi năm đó giả trang An Kỳ Nhi, là ai cùng đi quán bar?"

"Chờ tôi ba phút." Người phụ nữ nói, nhiệm vụ tra hồ sơ tám năm trước, "Tám năm trước, là bạn của Thần Hi, hẳn là cô ta hạ dược, cũng có thể là phục vụ."

"Bạn của cô ấy hiện tại di dân, người ở Malaysia."

"Vô liêm sỉ!" Tiêu Tề giận dữ, năm đó để Thần Hi giả trang An Kỳ Nhi tiếp cận Đường Bạch Dạ là bởi vì Lâm Tình vừa mới chết, Đường Bạch Dạ lại mỗi ngày đi mua say, chính là cơ hội tốt, anh chỉ tín nhiệm Thần Hi.

Năng lực ứng biến của Hạ Thần Hi tốt nhất, Đường Bạch Dạ không phải kẻ dễ bắt nạt, anh sợ những người khác làm hỏng nhiệm vụ.

Anh vốn tưởng rằng, sẽ ra một điểm nhỏ ngoài ý muốn, Hạ Thần Hi chỉ có thể cầm tư liệu Đường thị, anh đả kích Đường thị, sau đó để Đường Bạch Dạ được cái này mất cái khác, ai biết, Hạ Thần Hi hoàn mỹ bắt được tư liệu Đường môn.

Năm đó, anh cảm thấy rất kỳ quái, cô rốt cuộc làm sao đến.

Như thế nào ở lại một đêm.

Chỉ là, năm đó giữa Thần Hi cùng anh hiểu lầm quá sâu, cô đi được quá quyết tuyệt, anh lại không muốn đấu tranh Đường môn cùng tập đoàn Hỏa Vân liên lụy đến cô.

Anh để cô đi.

Không ngờ, lại là loại kết quả này.

"Nói như thế, Đường Bạch Dạ cũng biết đứa bé là con của anh ta?”

"Không sai!" Âu Dương liếc mắt nhìn Tiêu Tề một cái, lại lui lại mấy bước, nói."Đường Bạch Dạ cùng Hạ Thần Hi trong khoảng thời gian này, quan hệ rất ái muội, căn cứ điều tra, bọn họ đi lại rất mật thiết."

Người phụ nữ ôn hòa nói một lời, "Xe đều là xe đôi, toàn bộ thành phố S có hai chiếc.”

Sắc mặt Tiêu Tề âm trầm, anh không nên nóng ruột như vậy đi nhìn Thần Hi, xác định cô có phải Thần Hi hay không, anh hẳn là điều tra rõ, đem tư liệu của cô mấy năm này nhìn qua một lần mới đi tìm Thần Hi, nếu là anh biết Thần Hi mất trí nhớ...

Âu Dương nói, "Cô ta nhiều năm như vậy có thể tránh khỏi điều tra của chúng ta, toàn là bởi vì... Lão tiên sinh giúp, ký ức của cô ấy, cũng là lão tiên sinh giúp tẩy đi, khả năng cô muốn một cuộc sống mới."

Tiêu Tề đứng lên, con ngươi sắc ám trầm, lộ ra nhất định phải được kiên quyết.

Thần Hi là vị hôn thê của anh, là của anh, có con trai Đường Bạch Dạ thì thế nào, người cô yêu, vẫn là anh.