Đường Bạch Dạ hơi hơi nheo lại đôi mắt, "Tiêu Tề cùng Long Tứ này vài năm nay vì tranh đoạt thị trường vũ khí càng đấu ngươi chết ta sống, như thế nào đột nhiên hợp tác, hơn nữa còn là ở địa bàn của chúng ta, Lâm Nhiên có tra được cái gì không?"

Lâm Nhiên là người đứng đầu tổ tình báo của Đường Môn, anh trầm giọng nói, "Trên cơ bản không có vấn đề gì, vương bài lính đánh thuê đối với giao dịch này vô cùng coi trọng, lấy thành phố S làm chỗ trung chuyển, muốn theo hải vận đi Trung Đông, nếu không thể chọn Đường Môn làm đối tượng giao dịch, sẽ chuyển sang tập đoàn Hỏa Vân."

“Quan hệ của chúng ta cùng vương bài lính đánh thuê không tốt lắm, phương tiện vận chuyển của vương bài lính đánh thuê ở trên biển không có Đường Môn cùng tập đoàn Hỏa Vân tới hỗ trợ, quan hệ của chúng càng bền chắc.”

"Bọn họ cùng chúng ta chưa từng hợp tác qua, chỉ có thể lựa chọn tập đoàn Hỏa Vân."

Vân Dật nói, "Bạch Dạ, cậu định làm như thế nào?"

Đường Bạch Dạ trầm ngâm, “ Điểm trung chuyển vũ khí của vương bài lính đánh thuê không phải thành phố S, bọn họ chủ yếu lấy Hongkong là nơi trung chuyển, lúc này chọn thành phố S, chuyện rất không tầm thường. Hơn nữa, giá trị thường không lớn, nếu không có chuyện bất đắc dĩ, bọn họ sẽ không lựa chọn tập đoàn Hỏa Vân.”

"Gần đây vương bài lính đánh thuê ở Trung Đông có hành động gì không?"

Một tin tức viên nói, "Bọn họ ở Xyri cùng chống khủng bố giao chiến, người chống khủng bố hao tổn không ít, thiếu tá lại hủy đi hai nơi công nghiệp quân sự của bọn họ là Iran cùng Oman, gần đây nhất chống khủng bố tiêu diệt hoạt động của họ thường xuyên."

"Còn có một ít tình huống, Lục Trăn rất giảo hoạt, đem người của chống khủng bố dẫn tới Bắc Mĩ cùng châu Âu, nay toàn bộ người của chúng ta bị chống khủng bố theo dõi."

Đường Bạch Dạ lạnh lùng cười, "Cái này thì đúng rồi, nay buôn bán vũ khí hạng nhẹ nhất định sẽ theo thành phố S chuyển đi Iran, một lần nữa thành lập xưởng vũ khí, vương bài lính đánh thuê ở thành phố S không có thế lực gì, toàn bộ Đông Nam Á đều là địa bàn của Đường Môn cùng tập đoàn Hỏa Vân. Bọn họ không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể bảo hổ lột da."

Vân Dật đã nhìn thấu tâm tư của Đường Bạch Dạ.

Vân Dật bừng tỉnh đại ngộ, anh xưa nay phong độ, chỉ có giờ phút này càng cười như đại sứ ngoại giao, " Bạch Dạ, cậu định làm như thế nào?"

Đường Bạch Dạ cười đến yêu nghiệt, quần ma loạn vũ, "Tám năm trước, tập đoàn Hỏa Vân cùng vương bài lính đánh thuê đối với Đường Môn trong ngoài giáp công, chúng ta tử thương vô số, món nợ này chúng ta vẫn chưa tính, nếu bọn họ ở địa bàn của tôi làm giao dịch, đó thật không thể trách tôi lòng dạ độc ác."

Lâm Nhiên cười, "Phải báo cho cảnh sát quốc tế sao?"

Đường Bạch Dạ nhíu mày, nhìn Lâm Nhiên như một tên ngu ngốc, "Này bán buôn vũ khí hạng nhẹ giá trị mười tám triệu Đô-la, vì sao phải tiện nghi cho chính phủ, chúng ta sẽ không tự bắt được sao? Vừa biển thủ, chính họ phải trả mình gấp đôi."

Vân Dật thổi một tiếng huýt sáo, "Đen ăn đen, tôi thích."

Đường Bạch Dạ cười thâm thúy, ánh mắt toát ra một cỗ lệ khí, Đường Bạch Dạ bắt đầu kế hoạch đêm nay hành động, ắt phải đoạt đi lô vũ khí tập đoàn Hỏa Vân cùng vương bài lính đánh thuê buôn bán lần này.

Đêm khuya mười hai giờ.

Bến tàu Trường Ninh gió êm sóng lặng, không có bất cứ âm thanh nào.

Âm u như ngày mưa.

Đột nhiên, một đoàn xe chống đạn Buick việt dã tiến vào bến tàu, ước chừng có sáu chiếc, từ xe đi ra một người đàn ông mặc bộ vest đen, cao gầy, lão luyện

Xơ xác tiêu điều.

“Khi nào thì hàng đến?”

“Khoảng 10 phút nữa”

Liễu An gật đầu, gió đêm thổi chiếc áo của hắn phất phới.

“Kiểm tra an toàn quanh bến tàu”

“Dạ”

Thuộc hạ của hắn phân tán ra ngoài, kiểm tra an toàn quanh bến tàu, đám hàng này không thể có sai lầm.

Nếu không, vương bài lính đánh thuê sẽ tổn thất rất lớn!

“Liễu An, đã thấy tín hiệu du thuyền”