Phim kết thúc.

Đoàn người cũng di chuyển ra về, Sophia ngồi trên ghế không di chuyển, nghĩ chờ mọi người đều đi ra ngoài trước, Phim này cô xem phân nửa, phía sau mới chậm rãi xem kết cục, loại phim tình cảm này, cô nghĩ ca ca khẳng định không thích xem, chẳng qua là phối hợp với cô xem mà thôi. Kỳ thực, cô cũng không phải rất thích xem phim tình cảm, ngược lại là gần đây chiếu phim khoa học viễn tưởng 3D rất được tâm cô, chỉ là, cô là thật tâm không thích xem phim ở rạp chiếu phim, quá mờ, không thoải mái, nếu là có thể có đĩa về nhà xem thì tốt rồi, cô cũng không nghĩ ra vì sao có người thích xem phim ở rạp chiếu phim đâu, ảnh hưởng nhiều đến thị lực a.

Người đều đi được không sai biệt lắm, Sophia đẩy Hạ Thiên, "Ca ca, đi thôi."

Hạ Thiên không biết đang suy nghĩ gì, người rất yên tĩnh, Sophia đi qua anh, đột nhiên bị anh ôm lại, cái ôm đầy cõi lòng, cô hết sức kinh ngạc, mắt thấy kính mắt muốn rớt, cô cuống quít đỡ kính mắt, giật mình nhìn anh, vẻ mặt thần sắc anh muốn làm gì, Hạ Thiên dở khóc dở cười.

Tự tiếu phi tiếu nhìn cô, "Đi gấp như vậy làm cái gì?"

"Phim đã hết." Sophia nói, không được tự nhiên xoay thân thể, Hạ Thiên đột nhiên đè hông của cô lại, không biết mắng một tiếng gì, "Đừng động, để anh ôm một hồi."

"Về nhà trước đi." Sophia nghe nói cũng không động nữa, chỉ là có chút quẫn bách, rạp chiếu phim này cảm giác có vô số người nhìn bọn họ, vô cùng quái dị, đương nhiên Hạ Thiên sẽ không ở trong rạp chiếu phim cùng cô ve vãn, hoặc là với cô làm một ít việc, phía trên có camara quan sát, nhưng anh không có hứng thú để cho người khác tham quan chuyện này, chỉ là, đột nhiên rất muốn ôm một cái cô.

"Về nhà sẽ cho ôm?"

Sophia, "..."

"Đi nhanh."

"Hôn một cái sẽ đi."

Sophia cúi đầu, ở trên mặt anh hôn một cái, Hạ Thiên rất bất mãn, "Coi anh là em trai em, như vậy liền xong?"

"Em thật phải tức giận."

Hạ Thiên cười, ở trên cổ của cô hung hăng hôn một cái, sau đó lại oán giận, "Mang một cái kính gọng đen lớn hôn thật bất tiện."

Sophia, "..."

Hai người nắm tay ra khỏi rạp chiếu phim, đối diện chính là một quán bán kem ly, Sophia ánh mắt sáng ngời, "Ca ca, chúng ta ăn khuya đi."

"Ăn khuya ăn kem ly, em thật là có đặc sắc."

Nói thì nói như thế, nhưng anh còn là kéo Sophia vào quán, gọi một ly kem mạt trà, hai người tìm chỗ ngồi, Sophia hưởng dụng thân mật khó có được một lần ăn kem ly, "Em rất lâu không ăn, ở nhà ba mẹ quản được nghiêm, Rachel cũng không muốn em ăn, một tháng mới có thể ăn một lần, phàm là gì đó lạnh cũng không nguyện ý cho em ăn."

"Đúng vậy." Hạ Thiên nói, "Ở bên cạnh tôi một tháng cho em ăn hai lần."

Sophia cười, múc một muỗng cho anh, Hạ Thiên liền ăn sạch sẽ cái thìa cô ăn qua, cảm thấy mỹ mãn, tình nhân mua một ly kem ly chính là tốt, chậc chậc, diễm phúc không cạn.

Hình như trở về lúc thiếu niên, bọn họ thường xuyên như vậy anh một muỗng cô ăn một muỗng, khi đó, Sophia rất thích ăn, cơ hồ ngày ngày đều ăn, không cho ăn còn mỗi ngày quấn quít lấy. Anh cũng đặc biệt hưởng thụ thanh âm mềm mại của cô ở bên tai làm nũng, với anh mà nói, đó là một đoạn hồi ức quá trân quý, trong trí nhớ mỗi một cái chi tiết đều là động lòng người như vậy, anh nghĩ, anh rất sớm rất sớm liền bắt đầu có chủ ý với Sophia.

"Trước ở bên ngoài chờ anh, anh đi toilet, lại đi lái xe tới đây."

Sophia gật gật đầu, "Được."