Cậu cho rằng Oa Oa sẽ không nói, tính cách của cô bé cũng không giống như là sẽ giúp người nói chuyện.

"Thế nào đột nhiên muốn giúp Avrile nói chuyện?" Hạ Thiên ngồi vào bên người cô bé, có chút hiếu kỳ hỏi cô bé.

Oa Oa nói, "Em không phải muốn giúp Avrile nói chuyện, lần trước đi tìm Tư Đồ sư phụ, ở chỗ cô nhìn thấy báo cáo Avrile cùng Anna, mỗi phương diện cũng có so sánh, em cảm thấy Avrile so với Anna tỷ tỷ thích hợp ở bên người ca ca làm việc hơn."

Hạ Thiên hơi đè ép mi tâm, nếu như Tư Đồ không muốn làm cho Oa Oa nhìn thấy, Oa Oa tại sao có thể thấy, nhất định là Tư Đồ cố ý, cô là cố ý mượn Oa Oa đến nói chuyện này sao?

Cậu một chút cũng không thích loại cảm giác này, Tư Đồ vẫn luôn rất công chính, cậu cũng biết Tư Đồ không tư tâm, cũng không phải ghét Anna, thích Avrile mới làm ra loại chuyện này, nhưng mà, người luôn có tư tâm, khó tránh khỏi.

Nếu là cô đổi một người khác nói, Lý Viễn hoặc là Liliane, cậu cũng không có cảm giác, mà lại là Oa Oa.

Điều này làm cho cậu thập phần khó chịu.

Đang lúc không vui, Oa Oa dắt tay cậu tới bên người, ôn nhu nói, "Ca ca, anh không nên tức giận, cũng không cần trách Tư Đồ sư phụ, là em muốn giúp Avrile nói chuyện, bọn họ đem cô nói xong rất khó nghe, cô rõ ràng không phải như vậy."

"Ca ca không sinh khí."

"Nói bậy, rõ ràng sinh khí." Oa Oa bĩu môi, ca ca cũng lừa cô bé.

"Oa Oa, em biết anh vẫn luôn không thích em tham gia việc này."

"Xin lỗi."

Hạ Thiên thấy cô bé như vậy, lại cảm thấy áy náy, ai cũng biết, cô bé là nhược điểm của cậu, cái này cũng không là một chuyện tốt, nhưng mà, có một số việc khống chế không được, có chút nhược điểm dù cho không bại lộ để người khác nhìn, chờ cậu ý thức được thời gian, đã bị người khác biết, cậu không muốn Oa Oa tham gia việc này, chỉ là không thích có người lợi dụng Oa Oa mà thôi, mỗi lần cảm thấy có người lợi dụng cô bé, cậu liền cảm thấy phi thường phẫn nộ.

"Chuyện không liên quan em, là lỗi ca ca."

"Ca ca, vậy em không nói." Oa Oa tình tự có chút xuống, mãi cho đến lúc ngủ, cũng không có thể ôm, trong lòng trăm mối lo, cô bé nhịn không được suy nghĩ, nếu hôm nay là Anna tỷ tỷ, ca ca có tức giận không?

Cậu và Anna tỷ tỷ là có thể không kiêng nể gì cả, vì sao không thể nói với cô bé đâu? Là cô bé không tư cách sao?

"Oa Oa, đã ngủ chưa?"

"Sắp ngủ."

"Sự tình hôm nay, không muốn để ở trong lòng, ca ca không phải sinh giận dữ với em."

"Em không sinh khí." Chỉ là có chút không thoải mái, cô bé cũng không biết loại không thoải mái này là từ đâu đến, biết rất rõ ràng ca ca lo lắng là cái gì, cô bé vẫn cảm thấy trong lòng không thoải mái.

Hạ Thiên ôm cô bé vào lòng, đem cô bé chuyển qua đây, "Dám nói em không tức giận, cả đêm cũng không có sắc mặt tốt."

"Ca ca, em..."

"uh, hảo hảo giải thích một chút, thế nào?"

"Ca ca, em không ngu ngốc."

"Anh biết em không ngu ngốc a, em nếu là ngốc, nào có ai thông minh." Hạ Thiên cười nói, mặc dù gọi cô bé ngốc ngu xuẩn manh, nhưng cậu biết, cô bé một chút cũng không ngu, trái lại tương đương thông minh, chương trình học điểm so với cậu còn cao, có thể ngốc đến chỗ nào đi.

"Cho nên, ca ca, anh không cần phải lo lắng, có người ở trước mặt em làm cái gì, lợi dụng em cái gì, em tự mình biết phân biệt, anh bận rộn như vậy, thời gian mình cũng không đủ dùng, không muốn lại phân tâm đến lo lắng em, em có thể xử lý tốt việc này." Oa Oa nói, giọng điệu có chút ủy khuất.

Mỗi lần ca ca sinh khí, cô bé liền cảm giác mình làm được còn chưa đủ, ca ca còn chưa đủ yên tâm, cho nên mới phải sinh khí, lo lắng cô bé bị người ta lừa, lo lắng cô bé bị người lợi dụng.