"Bảo bối, mẹ thật muốn khóc làm sao bây giờ?" Hai má Lý Hoan Tình dán hai má con trai, cô thực sự muốn khóc, đã rất lâu cô không khóc như thế.Lúc còn trẻ luôn luôn bị Mục Vân Sinh khi dễ, nơm nớp lo sợ sống qua ngày, một lòng chỉ nghĩ trở lại bên người Tần Mục. Đoạn thời gian trước kia, cô chỉ biết khóc sướt mướt tuổi nhỏ hồ đồ đối mặt với Mục Vân Sinh hoàn toàn không có biện cách chống trả còn thiếu chút nữa đem mình chết đi hai lần. Về sau chậm rãi học xong luôn cùng anh ấy đọ sức, cô cũng chậm rãi ý thức được nguyên lai vẫn bị anh ấy khi dễ, uy hiếp vậy mà mới là nhược điểm duy nhất của Mục Vân Sinh.

Thời gian đó, Lý Hoan Tình cũng nhanh chóng trưởng thành học xong cũng không khóc nữa.

Bây giờ phát sinh chuyện lớn hơn nữa, chẳng sợ tiến ngục giam,Lý Hoan Tình cũng sẽ không rơi nước mắt, chuyện gì đến cứ thản nhiên đối mặt bởi vì cô trải qua nhiều chuyện, việc này cũng không sao cả.

Nhiều năm Lý Hoan Tình cùng Mục Vân Sinh lao đao như vậycơ hồ buông tha tất cả, buông tha gia tộc, buông tha tất cả ở thành phố A, cô cùng Mục Vân Sinh nhiều lần đều thừa nhận như vậy. Vừa nghĩ tới bọn họ trên lưng vẫn đeo gánh nặng trầm trọng hơn mười mạng người, nhiều gia đình trôi dạt khắp nơi, cô không có cách nào thoải mái yên tâm tiếp tục hôn lễ, mặc áo cưới trắng noãn này chính cô cũng sẽ cảm thấy… rất châm chọc.

Con trai của cô vận khí tốt đầu thai vào trong bụng của cô, thuở nhỏ cái gì cũng không thiếu, sau khi lớn lên đương nhiên có tất cả không cần vì tương lai lo lắng. Nhưng mà, nước A cũng xuất hiện những sinh mệnh nhỏ như thế?

Lý Hoan Tình cũng không phải là chúa cứu thế chuyện không phải mỗi ngày có. Chiến loạn Somalia đến nay chưa lắng lại, những đứa trẻ bên kia chưa từng có thời thơ ấu, bên đó dân chạy nạn vô số, không biết mỗi ngày có bao nhiêu người chết vì bom đạn. Chẳng lẽ cô cũng phải quan tâm sao? Không, chuyện đó đều cùng cô không quan hệ, cô chỉ quan tâm người cô yêu là tốt rồi, chỉ là chuyện xảy ra bên nước A cũng vì cô mà xảy ra cô không thể coi như không có việc gì được.

Nếu A Sinh nói cho cô chuyện xảy ra thì mọi chuyện sẽ như thế nào?

Lý Hoan Tình từng vì vì vấn đề này gây không ít mâu thuẫn nhỏ cuối cùng cô lựa chọn bỏ qua. Cô cũng có thể hiểu được Mục Vân Sinh lừa gạt, sợ cô khi biết sẽ kích thích, sợ cô không có biện pháp tiếp thu sự việc.

Lòng của Lý Hoan Tình giống như một sợi dây thừng cảm thấy cực kỳ khó chịu.

Loại sự thật máu chảy đầm đìa như thế này cô có bao nhiêu thời gian để tiếp thu.?

Giống như cảm nhận được tâm trạng của mẹ Lý Mộ Thành kêu ô hô một tiếng, thân thể nho nhỏ chui vào trong lòng mẹ rất ngoan ngoãn an ủi mẹ, Lý Hoan Tình cười nhéo nhéo khuôn mặt bé, cô đem con trai buông ra cầm lấy máy vi tính của Mục Vân Sinh đi thăm dò tin tức cũ năm đó. Theo như Oa Oanói, nước A cũng không cấm những tin tức như vậy đến nay còn có thể nhắc tới còn những truyền thong khác đều bị phong tỏa.

Cô xem những thứ ấy chiến hỏa, nhìn nhìn bị oanh tạc tiền thành thị cùng bị oanh tạc hậu thành thị, tâm tình càng trầm trọng, nhiều tàn nhẫn a, cơ hồ nổ tung một phần tư thành thị.

Lý Hoan Tình hình ảnh chiến hỏa năm đó, nhìn thành phố trước và sau bị ném bom tâm tình ngày càng trầm trọng, rất tàn nhẫn một phần tư thành phố gần như nổ tung

Sau trận ném bom, trực tiếp chết không ít người nhưng mà gián tiếp chết trong tai nạn này vượt xa so với dự tính của cô. Thiết bị chữa bệnh theo không kịp, kinh tế sụp đổ, nhân cơ hội tội phạm ngoài vòng pháp luật cướp đoạt, giết người cướp của, một quốc gia cuất hiện tình trạng này sẽ xuất hiện đủ loại tai nạn Lý Hoan Tình càng xem càng cảm thấy giật mình. Tống thống nước A rất có quyết đoán, trong thời gian ngắn một năm, ổn định lòng dân, dựa vào quyên tặng tài trợ của chính phủ khác vượt qua giai đoạn khó khan cũng bắt đầu trùng tu kiến trúc, tốc độ mặc dù rất chậm nhưng quốc gia lại không loạn, chỉnh đốn rất yên ổn.