"Thật ngoan." Đường tổng nhéo nhéo mặt của cô bé, "Thật nộn, so với tiểu xinh tươi nộn a."

Hạ Thần Hi, "Của các người khẩu vị tìm kiếm cái lạ."

Quan tâm điểm đâu, thân?

"Tiểu bảo bối, một đường ngồi máy bay có mệt hay không?" Hạ Thần Hi cười hỏi.

Oa Oa lắc đầu, "Oa Oa đang ngủ cảm thấy, không mệt."

Đường lão nói, "Về nhà trước đi, Đường Bạch Dạ, những thứ ấy hành lý cầm, bảo bối, tiểu bảo bối, cùng gia gia đi bãi đỗ xe."

Đường tổng giận, "Này là bao nhiêu hành lý a, một mình ta lấy?"

"Bảo bối cũng có thể lấy một đường, anh vì sao không thể lấy, anh bạch trường lớn như vậy sao? Có bộ dáng cha hay không? Hoàn hảo cháu của ta không giống anh." Đường tổng trừng anh một cái, một tay kéo một đi bãi đỗ xe.

Hạ bảo bối hướng Đường tổng so với một thủ thế.

Đường tổng ngón trỏ ngón giữa chỉ phía xa mi tâm, Hạ Thần Hi dở khóc dở cười, kéo qua hành lý, "Thật ấu trĩ, qua đây khiêng bọc lớn này."

Đoàn người đi bãi đỗ xe, may mắn bị rương thông đồng, có thể đi vào.

"Gia gia, cháu cũng không nói hôm nay trở về, các người thế nào tới đón cơ?"

"Hạ Thanh nói với mẹ." Hạ Thần Hi nói, Hạ bảo bối hiểu rõ, có người tới đón cũng không lỗi, nhiều hành lý như vậy, bé muốn bắt xe cũng rất vất vả, Đường lão hơn hai năm chưa gặp được tôn tử, thân thiết vô cùng, hai tổ tôn hình như có chuyện nói không hết đề.

Oa Oa vẫn luôn rất yên tĩnh ngồi ở bên người Hạ bảo bối, nắm tay Hạ bảo bối, thập phần khôn ngoan, thỉnh thoảng nhìn Đường tổng mấy lần, lại bị Hạ bảo bối căn dặn, "Đừng nhìn ông ấy."

"Ca ca, anh cùng chú nhìn hình như, ca ca trưởng thành, có phải cũng là cái dạng này hay không?"

"Nói bậy, ca ca cùng ông ấy một chút cũng không giống."

Đường tổng vui vẻ, "Chậc chậc, con sau này lớn lên có lão tử xinh đẹp như vậy thì tốt rồi."

"Ngu xuẩn, vóc người đẹp đáng giá kiêu ngạo như thế sao?" Đường lão mắng.

Lần này đến phiên Hạ bảo bối vui vẻ, Đường tổng chậc một tiếng, "Hơn cha đi, cha có thời gian nhìn đẹp sao? Từ nhỏ chính là trường tàn hóa, có nhi tử xinh đẹp như vậy tôn tử với mẹ mang ơn đi."

"Ta phi, không biết xấu hổ, lão nhị cùng lão tam thế nào không trường tàn."

Bình tĩnh mà xem xét, Đường lão gia trẻ tuổi cũng là một đại soái ca, Đường gia xưa nay thừa thãi soái ca.

"Đều là theo mẹ, cha cao hứng cái gì?"

Đường lão hoàn toàn không muốn nói chuyện với anh, Hạ bảo bối nói, "Gia gia, ông luôn cùng daddy cãi nhau như thế, thảo nào trung khí mười phần."

"Ta không muốn nhìn thấy nó, mỗi ngày ở nhà chướng mắt."

"Nói xong như con rất muốn ở nhà.”Nhà của anh và Hạ Thần Hi cách đại trạch cũng là mấy bước lộ, hai người lại không mời người hầu, tan tầm nếu là không ở bên ngoài ăn trở về đại trạch ăn, có nhi tử cơ bản mỗi ngày về đại trạch.

Hôm nay không kẹt xe, trở lại vùng ngoại thành, vừa vặn là buổi trưa, biết bé muốn trở về, nhị thiếu Đường gia cùng tam thiếu ở nhà, Hạ bảo bối nhảy xuống xe vui chào hỏi, tiểu Hạ Cảnh ngọt ngọt như mật kêu mammy nhào tới, bé đã có thể nói, chỉnh một tiểu kim đồng, tượng ngọc. Bên cạnh tiểu công chúa Đường gia xinh tươi càng thêm đáng yêu, hai người cùng một chỗ chính là Kim Đồng Ngọc Nữ, thập phần coi được.

Hạ Thiên nhìn thấy đệ đệ muốn ôm, tiểu Hạ Cảnh có chút sợ người lạ, không cho ôm, náo loạn một trận mới kêu ca ca, nguyện ý cho Hạ Thiên ôm, tiểu Hạ Cảnh nhìn không giống Đường tổng, càng giồng Hạ Thần Hi một ít, mắt thì Đường lão, thập phần hữu thần.

Hai huynh đệ một hồi liền thân thiết, tiểu Hạ Cảnh ở nhà cũng là ca ca.