"Anh sợ em vẫn nhớ sự kiện kia." Long Tứ nói ra lo lắng chính mình, anh thừa nhận, anh là tên khốn kiếp, nhưng mà, dằn vặt của cô đồng thời đã dằn vặt chính mình, anh vô luận như thế nào, đều không có biện pháp thuyết phục chính mình, sự kiện kia anh làm đúng rồi.

Cố Thất Thất được đưa vào bệnh viện, anh vô cùng sợ hãi, anh sợ chính mình lại ở lại bên người cô, cô thực sự sẽ bị anh lăn qua lăn lại đến chết, khi đó, ai cũng không chịu thua, ai cũng tính tình đều ngạnh, anh chỉ có thể đi, đi Somalia, cô sẽ không đi địa phương này, anh cho rằng, này tất cả liền kết thúc, bình tĩnh một khoảng thời gian, gặp lại, có lẽ anh có thể yên lặng mà đối diện Cố Thất Thất.

Ai biết, cô cũng tới Somalia, khi xảy ra chuyện, anh mục xích dục nứt ra. Anh rời xa cô, chỉ nghĩ cô sẽ được tốt, sẽ được hạnh phúc, kết quả cô còn là xảy ra chuyện, anh dưới cơn nóng giận, ý chỉ muốn cho cô rời khỏi, lời nói cũng trở nên tàn nhẫn, bởi vì áy náy, phẫn nộ, không yên lòng mình bị người ám toán, thiếu chút nữa không có tính mạng, anh thực sự cho rằng, anh sắp chết.

Anh có thể cảm giác được, trái tim băng lãnh, trước khi chết, tiếc nuối lớn nhất chính là không thể cùng cô nói một tiếng anh yêu em.

Anh yêu cô như vậy.

Chỉ là phương thức biểu đạt sai rồi.

Cố Thất Thất cười, "Em không bởi vì chuyện này mà hận anh."

Cô đã không để ý.

Long Tứ đại hỉ, chỉ thiếu vẫy đuôi tỏ vẻ chính mình mừng rỡ, "Thực sự?"

Cố Thất Thất gật đầu, Long Tứ thở phào nhẹ nhõm, lại lần nữa ôm cô, tâm vui vẻ như muốn bay lên, những thứ ấy thỏa mãn, vui vẻ, hạnh phúc, tràn ngập tim của anh, biến anh trở thành một danh thanh niên nhiệt huyết.

"Thất Thất, anh yêu em..." Anh ôm lấy cô, ở bên tai cô nhẹ giọng nói nhỏ, Cố Thất Thất tim đập nhanh, ôm anh, không nói gì đáp lại, Long Tứ cũng không quan tâm, cô cũng không nói đến yêu, có lẽ bản tính như vậy, anh vừa nghĩ tới An Tiêu Dao đến nay có lẽ đều chưa từng nghe qua Hạ Thanh nói một tiếng yêu, anh liền cảm thấy rất thỏa mãn, anh biết Thất Thất yêu anh là được rồi, nữ nhân này, từ nay về sau, thuộc về anh.

Nghĩ đến đây, anh liền hưng phấn không tả nổi.

Anh ở trên phi cơ nhìn thấy cô cầm điện thoại di động chạy, thập phần sốt ruột, nguyên bản muốn gọi điện thoại nói với cô rõ ràng, anh thừa nhận lúc ấy có chút không dám thấy cô, kết quả vừa nhìn cô nổi giận, anh có tâm tư lại đi.

Trở về không còn kịp rồi.

Lại đụng tới Michael, tâm tình khó chịu, trở nên âm dương quái khí, may mắn, tất cả đều đã qua, may mắn anh đuổi tới, anh có dự cảm, nếu là anh không đến, có lẽ lại muốn đuổi theo Cố Thất Thất, thực sự phải phí một phen công phu.

Bọn họ ở California hai ngày, vui đùa một phen, thời gian trở lại cao ốc vương bài, đã là tay trong tay ân ái, hại mọi người mắt chó, Hạ Thanh nhìn Long Tứ vẻ mặt đắc ý liền xuất hiện ý xấu, nghĩ rủ Cố Thất Thất đi chơi, kết quả bị An Tiêu Dao ngăn trở, Hạ Thanh nhíu mày, không thể tin tưởng trợn tròn mắt, lên án nhìn anh, "Nói không hạn chế tự do của em?"

Nàng là nữ tử như gió, yêu An Tiêu Dao, với anh chỉ yêu sâu sắc, lòng dạ anh cũng ít nhiều có một phân rộng lớn.

Gần đây, cô cảm thấy có chút không đúng lắm, lão công nhà cô ban ngày thân sĩ ban đêm hóa thân làm sói trở nên ban đêm cũng rất lịch sự, luôn luôn ôm cô ngủ không có ở tác hoan, điều này làm cho Hạ Thanh phi thường phiền muộn, tối hôm qua còn ôm anh hỏi có phải đối thân thể của cô không có hứng thú hay không? Oán giận tân hôn chất lượng bảo đảm cũng quá ngắn, dự đoán cũng chỉ có cô như thế níu chặt cổ lão công hỏi có phải đối thân thể nàng không có hứng hay không.

Cho nên, Hạ Thanh muốn đi ra ngoài du ngoạn tùy tiện tìm người điều chỉnh tâm tình  gì gì đó.