Nolan lo lắng là phi thường hợp lý, bởi vì chuyện của Lục Trăn, Nolan nhận qua quá nhiều áp chế, bây giờ cuối cùng cũng khá hơn một chút, cũng sẽ không có người cố ý cầm lấy điểm yếu của anh không tha, nếu biết đứa nhỏ này là của anh cùng Lục Trăn, lại không biết sẽ khởi dậy sóng gió gì. Dự đoán bọn họ lại nên ngồi không yên, luôn muốn Nolan cùng Vương Bài đoạn tuyệt tất cả các mối quan hệ, nói không chừng thật sẽ đánh chủ ý lên đứa nhỏ.

Đứa nhỏ này là ánh mắt màu lam, tóc cùng Nolan cũng là một màu sắc, lớn lên thực rất đẹp, tuy có hình dạng của Lục Trăn, nhưng không ai sẽ nghĩ tới đứa nhỏ này là của Lục Trăn, dù sao trong ấn tượng, Lục Trăn cho bọn họ đều ấn tượng là một người đông phương, sinh ra đứa nhỏ như vậy.

Cũng có thể đi qua.

Michael đùa đứa nhỏ, tâm tình cũng tốt, "Không ngờ cậu ta để lại một món lễ vật cho em như thế, thật đáng yêu."

Anh tự nhiên mà vậy liền cho rằng, là đứa nhỏ sẽ làm cho Nolan tốt, cũng khôi phục trạng thái, cũng không có suy nghĩ nhiều.

Nolan cũng không giải thích, chuyện Lục Trăn, có thể ít biết một chút, liền ít một biết đi, mặc dù cũng không phải là không tin Michael, anh chỉ là không muốn xảy ra nhiều chuyện, bí mật, cũng không thích hợp quá nhiều người biết.

"Thật đáng yêu, đặt tên chưa?"

"Gọi Ellen."

Michael nhíu mày, đây không phải là tên tiếng Trung của Lục Trăn sao? Ellen. Nolan?

"Em còn chưa có để xuống?"

Nolan cúi đầu không nói chuyện, chuyên tâm đùa con trai, Michael thấy anh không muốn nói, cũng liền không có nói nữa, "Em vẫn ở bộ đội, thế nào chiếu cố con trai?"

"Thanh Thanh đang chiếu cố." Nolan nói, "Em sẽ sắp xếp lại công việc."

Anh sẽ thương lượng với Lục Trăn, có lẽ chuyển trở về.

Anh muốn cùng con trai lớn lên, muốn cẩn thận ghi lại mỗi một lần tiến bộ của bé.

Anh ở bộ đội rèn luyện như vậy cũng là đủ rồi.

Mặc dù sớm như vậy lui ra có chút đáng tiếc, thế nhưng, sớm tiến vào Cục an ninh quốc gia cũng không phải là chuyện xấu.

Hai huynh đệ người lại hàn huyên một hồi, Michael mới rời đi, vừa rời đi liền lập tức gọi điện thoại cho thượng tướng Shawn cùng Sophia, nói cho bọn họ biết một tin hỉ lớn như thế, tiểu bảo bối lắc lắc thân thể, tinh thần vẫn như cũ rất tốt, vẫn náo đến mười một giờ. Nolan cho bé tắm rửa, thay đổi tã, lúc này mới ôm lên giường, tiểu gia hỏa miệng ngậm ngón tay từ từ ngủ mất.

Lớn ngủ say sưa, nhỏ cũng ngủ rất thỏa mãn, Nolan nhìn hai bảo bối quan trọng nhất trong tính mạng của anh, cảm thấy vô cùng thỏa mãn, không có gì cái gì quan trọng hơn so với bọn họ đều ở bên cạnh anh.

Nghĩ như vậy, nhiệt tình cũng tới, Nolan đem tiểu bảo bối để xa một chút, hôn hôn môi của Lục Trăn, "Tiểu Trăn..."

"Làm gì?" Lục Trăn mở một con mắt, nhìn thấy lửa nóng trong ánh mắt của Nolan, đột nhiên không muốn biết anh ta muốn làm gì , ngủ a, khốn khiếp.

"Tôi muốn làm."

"Chờ tôi tỉnh ngủ."

"Làm rồi ngủ tiếp."

"Ngủ a, ca ca..." Lục Trăn kháng nghị không có hiệu quả, Nolan đã bắt đầu cởi y phục của anh, nụ hôn nóng và ẩm ướt ngăn chặn tất cả kháng nghị của anh, kỹ xảo trêu chọc các vùng nhạy cảm của Lục Trăn, bọn họ trên giường làm nhiều, Nolan tự nhiên cũng biết, nên như thế nào đi thỏa mãn Lục Trăn, nên như thế nào làm cho cậu ta hưng phấn, Lục Trăn quả nhiên không một phút đồng hồ liền ai không được, triệt để không có ý ngủ, mỗi lỗ chân lông cũng đều kêu gào dục vọng...

Tiểu biệt thắng tân hôn, nam nhân tính sự luôn luôn mang theo vài phần nôn nóng, tưởng niệm quá sâu, nhiệt tình tới quá nặng, Nolan cũng có không tâm tư làm màn dạo đầu, một chút trơn liền chậm rãi tiến vào thân thể của anh ta.

"Cuộc sống này thực sự không có cách nào qua, người nhỏ cũng lăn qua lăn lại, lớn cũng lăn qua lăn lại..."