Còn vô cùng che chở cô bé, để cho Hạ Thanh lại nhéo một cái cũng không cho, nói không để cho đi cùng lại để cho đi theo, quả thực không hề nguyên tắc.

Mặc dù đối với tiểu manh oa đơn giản thô bạo, nhưng thực rất đau cho cô ấy.

Tiểu hài tử tâm địa thuần khiết nhất, ai thực sự đối với mình tốt, cô bé khẳng định biết, cho nên mới phải dính Hạ bảo bối như vậy.

Mặc dù vẫn châm chọc tiểu manh oa mập, tiểu manh oa cũng không hiểu làm đẹp xấu xí, tính lựa chọn đem cái từ mập này cho xem nhẹ, không biết nhiều đáng yêu, đây quả thực là cưng chiều tiết tấu a, đây không phải là điển hình hình thành hệ cưng chiều?

“Bảo bối nhi, cháu có một con dâu nuôi từ bé nguyện vọng cuối cùng cũng thực hiện.” Hạ Thanh trêu tức nói, “Cháu như thế cưng chiều cô bé, lớn lên thực sự vô pháp vô thiên a.”

“Ai là con dâu nuôi từ bé, chớ có nói hươu nói vượn, cháu nói vô số lần, cháu mới không cần ngốc ngu xuẩn manh, cô ấy là phúc tinh của mọi người trên đảo, nếu như cháu làm cô ấy khóc, mỗi người đều đến bóp chết cháu, cháu là bị ép được không?” Hạ bảo bối có chút trung khí chưa đủ, hơi mệt.

An Tiêu Dao trong lòng yên lặng châm chọc, cháu nha từ nhỏ đến lớn khi nào có cái gì bị ép sao? Ai có thể ép cháu làm việc cháu không muốn làm, cháu đây là điển hình khẩu thị tâm phi a, cháu sủng cô bé như thế không phải vợ chính là tiểu tam tiết tấu a.

“Bảo bối nhi, chú xem cháu thật ăn nhiều mập một chút, nếu không không xứng với tiểu manh oa tiết tấu a.” An Tiêu Dao cố ý trêu ghẹo.

“Này, ngốc ngu xuẩn manh, bọn họ đều nói em mập, em thật xác định không giảm mập sao?” Hạ bảo bối mới không để ý tới bọn họ, trực tiếp hướng tiểu manh oa châm chọc.

Tiểu manh oa đầu ở trên bả vai cậu bé lắc lắc, “Không muốn giảm mập, ca ca tự anh nói mềm ôm rất thoải mái, em nghe như vậy.”

Hạ bảo bối khuôn mặt bá một chút đỏ, “Anh lau, lúc nào anh đã nói, em người ngu ngốc!!!!”
“Ngày đó em bị rắn cắn, lúc anh ôm em, tự anh nói.” Tiểu manh oa nỗ lực nhớ lại, lộ ra biểu tình rất xác định.

Hạ bảo bối giận, “Con mẹ nó mình đây đều muốn hôn mê, quỷ biết mình nói cái đông tây gì, đem việc này quên mất!!!!”

Mọi người, “...”

Đây là điển hình thẹn quá hóa giận huh?

Có một đoạn đường dốc còn rất cao, Hạ Thanh nhìn không được, Hạ bảo bối lưng đều ướt đẫm, mệt được thở dốc, đem tiểu manh oa một tay ôm tới, một tay ôm cô bé, tiểu manh oa có chút không muốn rời tiểu ca ca của cô, nhưng nhìn thấy Hạ bảo bối lưng đều ướt đẫm, cũng không ầm ĩ muốn Hạ bảo bối cõng.

“Mệt chết tiểu gia.” Hạ bảo bối lắc lắc tay.

“Đó là cháu khí lực quá nhỏ, muốn cõng vợ sẽ phải rèn luyện lực cánh tay, cháu xem Thanh Thanh ôm đẹp hơn nhiều.” Cố Thất Thất nói, Hạ Thanh một tay là có thể ôm tiểu manh oa, thở cũng không hổn hển.

Hạ bảo bối khinh người rên một tiếng, “Cháu còn là một đứa nhỏ được không? Chúng cháu thể trọng còn kém hai cân được không? Với cháu yêu cầu không muốn quá hà khắc.”

Hạ bảo bối một bên châm chọc một bên kéo quần của cô bé, đầu gối rách da không tính nghiêm trọng, cậu sờ sờ, “Đau không?”

“Đau quá, ca ca thổi một thổi.”

P/s: Vì 2 ngày cuối tuần mình bận không post được nên hôm nay mình post cho cả 2 ngày đó nhá. Hẹn gặp lại sang tuần.