Cố Thất Thất bị Hạ Thanh cuốn lấy cũng không có biện pháp, cô nói: “Tiêu Dao là thật không nói qua luyến ái, ít nhất là tôi chưa từng nghe nói, nếu là thực sự có nói qua luyến ái, với cái miệng rộng của Long Tứ đã sớm nói cho tôi biết, Long Tứ với An Tiêu Dao oán niệm rất sâu vẫn chờ xem cuộc vui, sao có thể bỏ lỡ cơ hội. Chỉ bất quá...”

Hạ Thanh ánh mắt sáng lên, chỉ bất quá cái gì... Khẳng định có sự tình phát sinh đặc sắc.

Đôi mắt trông mong chờ của Hạ Thanh nhìn khuê mật tiết lộ một ít tình báo.

Người ta nói, bằng hữu của lão công là khuê mật của mình thực sự dùng quá tốt.

“Năm đó Vương bài vừa mới thành lập một thời gian vẫn luôn cùng các hắc đạo lớn giao tiếp tích lũy quan hệ. Có một lần cùng giao tiếp với người công ty nguồn sinh lực, đối phương phi thường giảo hoạt, Lục ca ca cảm thấy theo tình phụ của hắn hạ thủ có lẽ sẽ kiếm được một ít tình báo. Sau đó, Lục ca ca liền hỏi thăm người khác biết được tiểu cô nương kia là người đông phương, từ nhỏ theo lão đại rất trung tâm. Lục ca ca dùng mỹ nam kế thất bại, bất lực trở về lại ngoài ý muốn phát hiện tiểu cô nương đó rất thích Tiêu Dao tao nhã, ngọc thụ lâm phong như vậy.” Cố Thất Thất nhìn Hạ Thanh liếc mắt một cái, thấy đôi mắt mong chờ bát quái của Hạ Thanh, cũng không có một tâm tư ghen tuông nhịn không được châm chọc một câu, có loại này lão bà này sao? Nghe tình sử của chồng mà không ăn giấm.

Cố Thất Thất tiếp tục nói: “Tiêu Dao quyết đoán bị bọn họ đem làm vật hi sinh, để Tiêu Dao đi quyến rũ tiểu cô nương người ta, nghe nói là thành công, Long Tứ nói An Tiêu Dao sáng sớm mới trở về, hơn nữa lấy được tình báo rất quan trọng.”

Hạ Thanh chớp mắt: “Thực sự là quá giảo hoạt, vậy mà lừa gạt cảm tình thuần khiết của tiểu cô nương.”

Cố Thất Thất: “...”

Bình thường lão bà nghe xong đoạn bát quái này, quan tâm hẳn không phải là chỗ này đi?

“Còn có bên dưới sao?” Hạ Thanh hỏi.

Cố Thất Thất nói: “Bọn họ ly khai một thời gian nước Mỹ, tiểu cô nương đến cùng Tiêu Dao nói lời từ biệt, thoạt nhìn bộ dáng rất thân thiết, xanh, đây là chuyện cũ năm xưa cũng là chuyện tám chín năm trước.”

Hạ Thanh chống cằm, nghĩ nghĩ, phát hiện mình nghĩ không ra hình ảnh An Tiêu Dao dùng mỹ nhân kế thế nào, cô vẫy vẫy đầu: “ Một đoạn như vậy a?”

“Tôi nghe nói một đoạn như vậy.”

“Mấy người bọn họ ngay từ đầu làm ăn kỳ thực cái gì đều không cần làm, trực tiếp một lần dựa vào mỹ mạo liền có thể lừa gạt được tất cả a, loại hình gì cũng có, thật có thể coi là dùng tài nguyên.” Hạ Thanh vuốt cằm: “Chỉ dùng một lần liền quá lãng phí.”

Cố Thất Thất đột nhiên lạnh lùng cười: “Năm đó Long Tứ trêu hoa ghẹo nguyệt, nữ nhân một người tiếp một người, loại diễm ngộ này chỗ nào đến phiên bọn họ, tất cả đều giao cho Long Tứ, anh ta ai đến cũng không cự tuyệt, không biết nhiều lúc vui đến quên cả trời đất.”

Hạ Thanh len lén liếc mắt Cố Thất Thất một cái, cô đào ra tình sử của chồng mình không cẩn thận giẫm đến địa lôi chứ?

Biểu tình của mỹ nữ Thất Thất thật đáng sợ a.

“A, người kia nhìn quen mắt a...” Hạ Thanh đột nhiên nói, ánh mắt nhìn về phía đối diện trong tòa nhà, lại đang nằm bò ngắm chuẩn trong gương nhìn, ngược lại há to miệng: “Mẹ kiếp, đây là chuyện gì?”

“Không muốn nói sang chuyện khác, tôi còn không...”

“Thất Thất, đó là William sao?” Hạ Thanh ngẩng đầu hỏi.

Cố Thất Thất ngồi xổm xuống, nhắm vào trong gương nhìn tòa nhà đối diện, Mang Phi đang cùng một nam tử nói chuyện, tóc vàng óng ánh, vóc người thon dài, anh tuấn vô cùng, chính là William, Cố Thất Thất 囧.

Đây là đồ giả?

“Tôi có một loại dự cảm không tốt lắm.” Hạ Thanh chuyển qua tay cổ tay, nói tới nghiến răng nghiến lợi: “Tôi đột nhiên phát hiện không biết nên tìm ai tính sổ.”