Michael nhìn thần sắc anh hoảng hốt, cuống quít hỏi, “Làm sao vậy?”

“Không có việc gì.” Nolan như không có việc gì ăn cơm, hôm nay cũng thật bất ngờ, Lục Trăn không có xuất hiện, trước đây vào giờ này, Lục Trăn sẽ cùng anh ăn cơm, sẽ cùng anh nói chuyện, cho dù có người ở đây, cậu ta cũng sẽ ngồi ở chỗ bên cạnh.

Michael thấy anh vẫn nhìn một chỗ, nhíu nhíu mày, “Lục Trăn ngồi ở chỗ kia?”

Nolan nhìn Michael, gật gật đầu, kỳ thực không có, đó là chỗ anh bình thường ngồi.

Michael nhìn vị trí vắng vẻ kia, trong lòng thở dài, “Nolan, nghe lời, đi gặp bác sĩ đi, tiếp tục như vậy, em sẽ phát điên, ở đây cái gì cũng không có, Lục Trăn đã chết.”

Nolan nhớ tới tối hôm qua hình ảnh lửa nóng, anh đụng chạm đến Lục Trăn, là ấm áp, lúc Lục Trăn ở bả vai anh cắn, anh cảm thấy đau, anh sờ sờ vị trí bị cắn, đột nhiên chạy đến toilet, giật lại áo ngủ, chỗ đó có một dấu răng.

Nolan như bị sét đánh, tối hôm qua không phải là mộng.

Anh và ai làm yêu?

Rõ ràng là Lục Trăn, thế nhưng... Lục Trăn cậu ta đã chết.

Chẳng lẽ là người khác?

Không có khả năng, anh không có khả năng làm ra chuyện phản bội Lục Trăn.

Michael ở bên ngoài gõ cửa, “Nolan, em làm sao vậy, Nolan...”

Nolan sắc mặt tái nhợt mở cửa, “Có chút buồn nôn nghĩ phun.”

“Không có sao chứ, đi bệnh viện khám xem.”

“Em không sao, nghỉ ngơi thì tốt rồi.” Nolan nói, thần sắc hoảng hốt, nhìn ở trong mắt Michael, vừa thương tâm vừa đau tâm, không biết nên làm thế nào mới tốt, Nolan chìm đắm ở trong thế giới của mình trăm mối ngờ không giải được, Michael tự nhiên nghĩ là bởi vì bị bệnh quan hệ, anh ta mới hoảng hốt như vậy.

“Ca, em muốn nghỉ ngơi.” Anh không thể chờ đợi được muốn biết, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.

“Nolan! Anh lưu lại bồi em nói chuyện phiếm được không?” Michael ôn nhu hỏi, anh đã hỏi qua bác sĩ, loại tình huống này của Nolan không thể dùng thái độ cường ngạnh, chỉ có thể từ từ sẽ đến.

Người nhà quan tâm là điều quan trọng nhất, bọn họ có thể quan tâm nhiều hơn đến anh.

Nhiều bồi anh giải giải buồn, nói chuyện phiếm, có lẽ tình huống sẽ chuyển tốt.

“Ca, em nghĩ Lục Trăn bồi bồi em.”

“Em...” Michael trầm trầm tính tình, gật gật đầu, “Được, anh ngày mai trở lại thăm em.”

Nolan ngồi ở trên bàn cơm, ngắm nhìn bốn phía, Michael đi rồi, thoáng cái liền không, bốn phía im lặng thanh âm gì cũng không có, anh thân là bộ đội đặc chủng cảnh giác cũng giảm xuống, không có cảm giác đến bất luận kẻ nào ở chung quanh.

“Tiểu Trăn, ra đi.” Nolan nói, nắm chặt nắm tay, liều mạng đè nén hô hấp của mình, liều mạng đè nén, trong lòng dâng lên bi thương cùng mừng như điên, nếu là nói tối hôm qua là một mộng, kia thật không hợp tình lý.

Anh nghĩ đến một khả năng, một có thể làm cho anh tràn ngập khả năng cảm ơn.

Chỉ là, thật sự có khả năng sao?

Cậu ta thực sự sống sao?

Vì sao thời gian dài như vậy không có tới nhìn anh, tại sao muốn lừa gạt anh, tại sao muốn ngất?

Là Lục Trăn sao?

Dưới lầu phòng khách bị mở ra, một thân quần áo thoải mái Lục Trăn xuất hiện ở trước mặt Nolan, bọn họ từng mua một đôi tình nhân, đây là một trong số đó, vẫn đặt ở trong tủ quần áo, Lục Trăn cơ hồ lần đầu mặc.

Nolan hoảng hốt nhớ tới, trong phòng ngủ tựa hồ có áo sơ mi nghiền nát.

Anh ngơ ngẩn ngồi, động cũng không dám động, mắt cũng không dám dời, đây không phải là Lục Trăn bình thường trong ảo tưởng của anh, mà là anh tối hôm qua anh tưởng là Lục Trăn trong mộng.

Gầy gò rất nhiều, sắc mặt tái nhợt...

“Cậu rốt cuộc là người hay là quỷ?”