Hạ Thanh đeo túi, đứng ở cây ngô đồng bên cạnh, hướng Hạ Thần Hi phất tay một cái: "Chị..."

Hạ Thần Hi quay đầu lại, cũng hướng Hạ Thanh phất phất tay ôm Hạ Cảnh qua. Hạ Thanh tươi cười xán lạn cùng đùa với Hạ Cảnh, tiểu Hạ Cảnh không sợ người lạ, phấn phấn nộn nộn đặc biệt đáng yêu, đặc biệt rất thích cười, như là một pho tượng chiêu tài đồng tử, đặc biệt làm người ta thích..

Hạ Thanh nhịn không được đùa với tiểu Hạ Cảnh, tiểu Hạ Cảnh cũng tranh thủ cho Hạ Thanh ôm.

" Tiểu Hạ Cảnh đã nói chưa?"

"Đã nói một hai từ,vẫn còn sớm." Hạ Thần Hi nói, bỗng nhiên dừng một chút: "Mặt của em?"

"A, rất xấu a?"

Hạ Thần Hi có chút đau lòng, Tiểu Tuyết cùng cô đã đề cập qua, mà chính mắt nhìn thấy lại là một chuyện khác, Hạ Thần Hi mỉm cười, "Không xấu, chỉ là có chút ngoài ý muốn, đau không?"

Hạ Thần Hi đưa tay sờ sờ mặt Hạ Thanh, dấu vết chỗ đó rất bóng loáng.

"Sớm liền hết đau." Hạ Thanh rất ưu thương: "Nhất định là xấu."

"Được rồi, một chút cũng không xấu."

"Gạt người."

"Em thế nào sớm như vậy đã trở về?" Hạ Thần Hi cười dời đi đề tài.

"Nào có sớm, hôm nay đã 22, trở về cùng chị qua đêm giáng sinh." Hạ Thanh cười híp mắt, cô cân nhắc, Tiểu Tuyết hẳn là còn chưa có nói với Hạ Thần Hi chuyện tình kết hôn, Tiểu Tuyết chính là cố ý chờ cô tự nói. 
Hai chị em họ trở lại biệt thự, gian phòng Hạ Thần Hi đã sớm được quét dọn, hai chị em họ đều ở phòng của mình lúc truớc, gian phòng cha mẹ cùng anh trai đều không đưa, Hạ Thần Hi cũng đã dọn một chút nhìn không sai biệt lắm, thoạt nhìn rất ấm áp thoải mái.

"Tiểu Tuyết thế nào chạy đi Paris?"

" Tiểu Tuyết cùng Phương Đông chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, đương nhiên muốn thế giới của hai người." Hạ Thần Hi nói, đem Hạ Cảnh buông ra để chính mình bò.

"Có mệt hay không?" Hạ Thần Hi hỏi, "Nếu như mệt mỏi, đi về phòng nghỉ ngơi, chị xem sắc mặt em có chút không tốt."

"Không mệt." Hạ Thanh nói, đang đùa cùng tiểu Hạ Cảnh, cảm khái nhìn bốn phía, "Đã lâu không trở về ở, hình như là chuyện ngày hôm qua."

Chỗ ngồi trong phòng ở này, cho bọn họ quá nhiều ký ức.

Có bi thương, cũng có vui vẻ.

Đây là nơi cô lớn lên sau nhiều năm trở về cảm giác rất thân thiết cũng rất xót xa trong lòng. Năm đó chính trong căn nhà này cũng không trị chị em bọn họ, nếu là người không có nhiều dục vọng cùng tham lam như vậy.

Có lẽ, mẫu thân của cô cùng ca ca đã còn sống..

"Đừng khổ sở, ít nhất ba chị em chúng ta cũng còn cùng một chỗ." Hạ Thần Hi nắm tay Hạ Thanh.

Hạ Thanh gật gật đầu, Hạ Thần Hi đột nhiên hỏi, "Đoạn thời gian trước em còn đang ở Thụy Sĩ, sao lại chạy đến vương bài, Tiểu Tuyết nói em ở vương bài,chị còn thấy kỳ quái, hỏi Tiểu Tuyết chị ấy lại nói chị đi hỏi em."

Dù cho ly khai chống khủng bố, hình như cũng sẽ không cùng người Vương Bài ở cùng một chỗ, chẳng lẽ Hạ Thanh cùng Cố Thất Thất đã tốt lên, bây giờ lại cùng Cố Thất Thất như hình với bóng?

"A, chuyện này a..." Hạ Thanh cắn cắn môi, trở về ngày đầu tiên liền thẳng thắn chuyện chính mình kết hôn, như vậy thực sự rất tốt sao?

"Xanh?"

"Em kết hôn." Hạ Thanh nói, Hạ Thần Hi miệng trương trương, kinh ngạc đến cực điểm, nếu so với nghe thấy tiểu Hạ Cảnh có thể cùng nữ nhân đi ngủ tựa như kinh ngạc hơn: "Kết hôn? Em nghĩ quẩn như vậy?"

Hạ Thanh u oán nhìn Hạ Thần Hi, em là em của chị không sai chứ? Không sai chứ???? 
Hạ Thần Hi cũng ý thức được chính mình tựa hồ lỡ lời, xấu hổ cười: "Cái quỷ nào xui xẻo?"

"Chị, em là em của chị sao??? Em là ba mẹ nhặt được sao?" Hạ Thanh giận.

Hạ Thần Hi mặt tê liệt trả lời, "Được rồi, chị sai rồi, ai có phúc khí như thế cưới được em gái xinh đẹp đáng yêu của chị a?"