Hạ Thanh nghe thấy trong phòng tắm truyền đến tiếng nước, cảm giác khẩn trương mới từ từ hết,cô thật muốn thực hiện trách nhiệm của vợ mới cuới sao? Cô là không muốn a a a, có biện pháp nào có thể tránh không? Ở đây chỉ có một cái giường, bọn họ khẳng định muốn ngủ cùng một chỗ, mặc dù sô pha cũng rất lớn, cô sẽ không để ý nhưng An Tiêu Dao khẳng định lại nói đêm tân hôn có vấn đề gì.Huống hồ, chính cô làm chuyện ngu xuẩn không lẽ muốn tiếp tục làm chuyện ngu xuẩn.

Bằng không về tình về lý sẽ không nói lại anh ta.

Hạ Thanh là một người vô cùng nhanh nhẹn, cô đã đáp ứng kết hôn.Đã nghĩ bọn họ sẽ trở thành vợ chồng, cô không ngờ lại muốn cùng An Tiêu Dao trải qua cuộc sống vợ chồng hữu danh vô thực.Chỉ là, sự tình phát triển quá nhanh, cô đột nhiên không thích ứng.

Cô giơ giơ chăn, đem cái giường toàn cánh hoa hoa hồng quét xuống đất, cấp tốc quyết đoán đắp chăn đi ngủ.Chờ An Tiêu Dao ra trước, cô chỉ cần ngủ sẽ không sao.Nhưng mà, độ khó có chút lớn. Đột nhiên, Hạ Thanh nhíu mày nếu là An Tiêu Dao chính mình không có hứng thú, vậy bất qúa là chuyện của cô, phải không?

Nghĩ như vậy, Hạ Thanh sờ sờ mặt mình, trong lòng có quyết định.

An Tiêu Dao tắm ra liền nhìn thấy trên giường nho nhỏ một ngừơi, cánh hoa hồng rải rác khắp nơi, trong không khí mang theo hương hoa hồng anh đã sớm đoán được Hạ Thanh sẽ giả chết, anh cười cười, đi qua.

Trời đã sáng, trong phòng không bật đèn, tầm mắt rành mạch từng câu, An Tiêu Dao đột nhiên dừng bước, Hạ Thanh hé ra mặt nạ da người, trên mặt cái vết bớt xấu xí không chịu nổi kia cứ như vậy di động trước mắt anh.

Chẳng sợ tình nhân trong mắt hóa Tây Thi, An Tiêu Dao cũng chưa bao giờ cảm thấy một vết bớt xấu xí xuất hiện trên mặt một người phụ nữ sẽ coi được, đây không chừng có thể dọa khóc con nít, anh vẫn sẽ cảm thấy coi được.

Chỉ là, vuốt ve vết bớt xấu xí này, An Tiêu Dao tràn đầy đau lòng.

Hiện nay coi như phẫu thuật thẩm mỹ là tốt nhất, nhưng cũng không có biện pháp làm cho cô khôi phục lại dung mạo trước đây. Huống chi Hạ Thanh một đi rồi, căn bản cũng không có muốn phẫu thuật, nha đầu ngốc này, cũng quá coi thường anh. Cô cho rằng như vậy là có thể dọa anh sao?

Thực sự là quá ngốc, cũng làm người ta đau lòng.

Hạ Thanh nhắm mắt lại, đột nhiên có chút hối hận, cô không nên như vậy, cô có thể cảm nhận được An Tiêu Dao đau lòng, còn có An Tiêu Dao xoa mặt cô mang theo một điểm ôn nhu, cô cứ như vậy bày ra vết bớt, với anh như vậy không công bằng.

Lại nói,An Tiêu Dao cũng không phải là một người nông cạn.

Hạ Thanh trong lòng không thoải mái, bất quá là đang giả bộ ngủ,mở mắt, An Tiêu Dao trái lại cười, ôn nhu hỏi, “Em giả bộ ngủ?”

“Anh sờ như thế, người chết cũng tỉnh.” Hạ Thanh tức giận nói, tâm có chút không cam tình không nguyện nói, “Cả ngày mang mặt nạ không thoải mái, cho nên tối mới có thể cởi, anh đừng nghĩ quá nhiều.”

Phi phi phi, Hạ Thanh,cô quá hư cô rõ ràng không phải muốn như vậy a.

Đây là giải thích sao?

An Tiêu Dao nằm nghiêng xuống, thuận thế đem Hạ Thanh kéo đến trong lòng, ôn nhu hôn vào tóc của cô, “Chơi một ngày,em cũng mệt mỏi, nhanh lên nghỉ ngơi một chút đi.”

Hạ Thanh trong lòng chạy qua vô số ý. Đột nhiên ác ý nghĩ, vừa rồi còn hưng phấn bừng bừng muốn cùng cô tranh luận như vậy, đột nhiên thay đổi chủ ý, chẳng lẽ mặt của cô thực sự làm cho người ta nuốt không trôi sao?

Mặc dù nằm trong dự đoán của cô nhưng An Tiêu Dao biểu hiện như vậy làm cho cô vô cùng tức giận.

Hạ Thanh đang tức giận rất nhiều, hoàn toàn xem nhẹ điểm không thoải mái trong lòng cô…