Đêm ở Las Vegas, tinh thần Hạ Thanh vô cùng tốt, dạo chơi toàn bộ thành phố đêm không thành, chơi biến thành đánh cuộc, cho dù nhàm chán nhất, cô cũng chơi được hưng trí bừng bừng, một chút cũng không thấy chán.

An Tiêu Dao thủy chung đi theo bên người cô, mỉm cười nhìn cô chơi ở sòng bạc.

Từ lúc anh ta nói muốn đi khách sạn nghỉ ngơi, Hạ Thanh liền bắt đầu các loại vui chơi, lý do vô cùng đầy đủ, lão tử khó có được thời điểm đến sòng bạc một lần, muốn chơi cho đã, cái gì nghỉ ngơi cô một chút cũng không mệt.

Như thế nào chơi tới ba giờ sáng, Hạ Thanh ngáp một cái, trong lòng vẫn hưng phấn bừng bừng không có nửa điểm mệt mỏi

An Tiêu Dao lắc lắc đầu, không cần chơi đến như chết đi vậy?

“Hạ Thanh, được rồi, đi trở về, nếu em thực sự muốn chơi, ngày mai anh lại cùng em tới.” An Tiêu Dao nói, trên thực tế, ai cũng đều biết, Hạ Thanh căn bản không yêu đánh bạc, cũng không mưu cầu danh lợi,cô chỉ là trốn tránh tối hôm nay.

Hạ Thanh trừng mắt vô tội nói, “Ai nói a, hôm nay là ngày đại kết hôn của lão tử, tôi hưng phấn, tôi cao hứng, tôi cam tâm tình nguyện.”

An Tiêu Dao, “...”

Cô cứ như vậy chơi đến sáng sớm, lúc này mới lưu luyến rời đi. Thời gian An Tiêu Dao ở bên cô vui đùa đã gọi điện thoại đặt phòng. Khi Hạ Thanh mở của nhìn thấy trên giường trải đầy cánh hoa hồng xếp hình trái tim.thời gian trong lòng vừa nhảy, thầm nghĩ An Tiêu Dao tuyệt đối là cố ý.

Này thực sự quá kích thích người phải hay không!!!!

Cô vì sao mơ hồ liền đem mình cấp gả.

Hạ Thanh trước tiên chạy trốn tới trong phòng tắm, cấp tốc khóa trái cửa, phóng vào bồn tắm,cô bình thường không có gì tiểu tư tưởng này, rất ít tắm, hôm nay lại nằm lỳ ở bồn tắm.Trong lòng băn khoăn, thời gian ở sòng bạc nhất thời xúc động đáp ứng cầu hôn của An Tiêu Dao, thậm chí còn kết hôn,cô cũng là hôn vù vù, không có cảm giác gì nhưng cho tới bây giờ,cô mới ý thức được, cô thực sự đã làm một chuyện ngu xuẩn, không thể quay đầu lại.

Hạ Thanh quấn quýt chơi ngón chân của mình, nếu như cô nghiêm túc nói một lần chuyện ly hôn với An Tiêu Dao,anh ta sẽ đồng ý sao?

Nếu không, sẽ nói cô có bệnh????

Hạ Thanh 囧 囧 hữu thần phát hiện, tựa hồ không có ý kiến gì,cô cúi người nhìn, cả người chìm trong nước, hỗn đản hỗn đản, ai kêu ngươi vọng động như vậy, người ta dỗ ngon dỗ ngọt mấy câu, ngươi liền hôn mê, bây giờ hối hận đi.

Hối hận chết anh!!!

An Tiêu Dao ở bên ngoài đợi đủ bốn mươi phút, Hạ Thanh mới từ trong phòng tắm bước ra.Nói thật, anh là lần đầu tiên nhìn thấy Hạ Thanh như vậy, cô bình thường thích đem tóc cột lên, thanh xuân tịnh lệ.

Vừa mới tắm sạch sẽ, một đầu tóc xõa trên vai, mặc áo choàng tắm màu trắng mặc dù rất kín đáo nhưng cũng tôn lên vóc người hoàn hảo của cô.Khuôn mặt đỏ bừng, thoạt nhìn vô cùng mỹ lệ, quyến rũ lòng người.

Thật xinh đẹp, An Tiêu Dao nghĩ thầm.

Này là vợ của anh, nửa năm trước, đây là lọai chuyện anh không dám nghĩ tới

Hạ Thanh bị người ta nhìn như thế trên mặt càng đỏ hơn,có chút quẫn bách trừng mắt nhìn. An Tiêu Dao đem cô kéo đến bên người, hai tay ôm hông của cô, vô cùng thân thiết đem chóp mũi mình cọ cọ chóp mũi của cô, thanh âm khàn khàn, giấu giếm vẻ cưng chiều cùng ca ngợi, “Xanh, em thật là đẹp mắt.”

Hạ Thanh tai càng nóng, né tránh, lạnh nhạt hừ lạnh một tiếng: “Đó là tự nhiên, đây là chuyện toàn thế giới công nhận.”

An Tiêu Dao cười lớn, cũng đi vào tắm.